Đặt điện thoại xuống rồi khoác bộ quần áo thể thao kín đáo ra ngoài bộ đồ lótgợi cảm, rồi lại chải gọn gàng mái tóc đang rối bù, sau đó đi ra khỏi phòng ngủ,gõ cửa nhà tắm: 
- Thương Ngô... 
Khoảng nửa phút sau, tiếng nước xối bên trong mới nhỏ đi một chút: 
- Sao thế? 
- Có người đồng nghiệp mang đến cho tôi tập tài liệu. 
- Sao đến muộn thế? 
- Sáng sớm mai cần dùng, rất gấp. Người ta đang ở dưới tầng rồi. 
- Em đi mau rồi về nhé. 
- Ừm. 
Có lẽ vì nói dối nên tôi thấy hơi chột dạ, đứng đờ ở đó trong vài giây. Nghethấy tiếng nước xối lại to lên, hình như còn lẫn cả tiếng ho của Thương Ngônữa. 
Hay là bị sặc nước rồi? Dù sao, thần tiên chắc cũng không vì lạnh mà cảm cúm,cùng lắm chỉ bị thương một chút. Thế nhưng, cứ nhìn dáng vẻ tinh thần hừng hựcđói khát ban nãy thì rõ ràng là đã khỏe hơn nhiều rồi... 
Tôi tạm thời không có tâm trạng nghiên cứu chuyện này, rón rén lần ra cửa,đến đèn cũng chẳng bật, tùy tiện vớ lấy một đôi giày trong tủ thay, rồi lén lútđi ra như kẻ trộm đồ. 
Lâm Lỗi đang đứng bên ngoài cánh cửa chống trộm chờ tôi, chính là chỗ màtrước đó Thương Ngô và cô thầy tế gì đó từng đứng. 
Nghe thấy tiếng cửa, anh ta nghiêng người ngoái đầu lại: 
- A Phúc, lâu rồi không gặp, không làm ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của emchứ? 
Trăng hôm nay không tròn, sao không sáng, đèn đường cũng lờ mờ, khiến khuônmặt Lâm Lỗi có phần nhòa nhạt. 
Thời tiết cuối tháng Tư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-day-chong-cua-ho-cai/37432/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.