26.7.69
Đoàn du kích đi cõng đạn về qua “Khe Sanh” bị Mỹ phục kích tại núi Cửa. Mấythằng Mỹ đi phục mà nằm ngủ như chết, mấy đồng chí của mình đi sát đếnnơi mới nhận ra những thằng Mỹ nằm ngổn ngang trên những tảng đá. Vì vội vàng một đồng chí lọt chân rơi xuống vực sâu may mà vướng một hòn đánên mắc lại, bọn Mỹ liệng mìn ra nhưng không gây thiệt hại gì. Một giờsáng mấy anh đó mới trở lại Phổ An tìm gặp Hùng (thôn đội trưởng) liênhệ chỗ ở và kể lại chuyện trên. Nằm trong hầm mình không ra chỉ lắngnghe nên không ngờ rằng trong số đó có Nhiều - thằng em út của Thuận -sáng ra nghe nói có du kích Nga Mân mình hiểu ngay người đó là Nhiều,lòng xót xa thương đứa em ngây thơ đó Chạy đi tìm nó nhưng địch càn lên, anh em đã dẫn nó đi trốn nơi khác. Vô cùng ân hận, ước gì gặp đứa emnhỏ, nắm bàn tay em an ủi động viên với tình thương của một người chị.Và em ơi, hình ảnh em là hình ảnh của đứa em trai mà chị đêm ngày thương nhớ thiết tha
27.7.69
Địch tập kích vào xóm lúc 18 giờ 30 - mọi nhà đang ăn bữa cơm chiều lật đật bỏ chén đũa,gồng gánh lên vai đi lánh địch. Mình không theo, định có chuyện gì sẽchịu công sự. Ngồi tiếp tục ăn cơm mà đạn chưa chịu trên đầu. Trời đãtối, Tâm và Hùng mới về. Nhận định tình hình thấy ở lại không ổn nênquyết định phân tán. Mình đi Phổ Quang, Tâm và Hùng bật chạy lên 18,thấy Chín lề mề quá mình bỏ đi trước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-dang-thuy-tram/97258/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.