12.10.68
Đọc thư anh Phục giận anh ta vô cùng. Anh ta ăn nói hồ đồ quá. Dù sao đó cũng là một bài học cho mình trong giờ phát biểu.
Qua thăm và thăm một số người trong đại đội du kích chiến tranh lòng mìnhbỗng cảm thấy biết bao thân tình với cả mảnh đất Đức Phổ anh hùng mà hôm nay thu gọn về đây trong những chiến công oanh liệt. Mình vui vì đượcxem như người quen thân với rất nhiều người từ Phổ Phong cho đến PhổThạnh, suốt cả dải đất dài của Đức Phổ vui tươi nồng hậu đón mình…Và một đứa em với trang thư ngập kín đáo mà đượm những mến thương đã đặt trong tay mình. Phải làm gì để xứng đáng với tình thương của nhân dân ĐứcPhổ.
13.10.68
Gặp Thuận sau hơn mộttháng xa cách. Hơn một tháng mình tưởng như lâu lắm. Gặp em mừng rỡ xiết bao khi thấy em vẫn khỏe, trưởng thành trong công tác.
Sống bên em mình cảm thấy quý mến vô cùng những phút giây sum họp. Bởi vìcuộc chiến đấu vẫn còn tiếp diễn, biết ai còn ai mất hả em?
Mình còn có cảm tưởng rằng có những điều nào đó trong cuộc sống riêng tư màThuận chưa nói hết với mình. Vì sao vậy nhỉ? Lẽ nào em không tin chị?Còn ngần ngại thì vô lý quá. Em chẳng đã nói với chị rằng em thương chịbằng một tình thương thắm thiết chân thành hết sức đó sao? Vậy thì hãytrả lời đi em nhé.
22.10.68
Chia tay Thuận, hai chị em đều cảm thấy khó nói mà cũng không thể nào nói đượcnhững điều đang làm xao xuyến cả tâm tình. Em ơi, chi lo lắng dõi theotừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-dang-thuy-tram/97252/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.