Vu San San đơn giản như liều cái mạng già để trốn chạy, lúc về đến nhà, cảm giác mình cũng nhặt được cái mạng về rồi. 
Đô Đô nhìn khắp mặt mẹ đều là mồ hôi, vươn móng vuốt nhỏ toàn thịt ra lau cho cô, ân cần hỏi: ", mami rất nóng sao? " 
Vu San San tự minh lau mồ hôi cho mình, qua loa lấy lệ nói: "nóng, nóng chết mami rồi. " 
Đô Đô nghe vậy lập tức lấy ngón tay mập chỉ vào nhà bếp, "vây mami người muốn ăn kem không? Ăn kem xong lập tức không nóng nữa!" 
Tiểu tử này tuyệt đối là muốn ăn kem đây mà! 
Nếu như trước kia Vu San San tuyệt đối sẽ vạch trần hắn còn phản đối hắn, nhưng hiện tại cô nào có thể quan tâm những thứ này, khoát tay với tiểu mập tử một cái nói: "không muốn ăn, con tự ăn đi. " 
Tiểu mập tử nghe vậy thân thể uốn éo một cái, "Vậy được rồi ", tiếp đó mang sự vui sướng chạy nhanh tới tủ lạnh, từ dưới cùng cầm lấy một cây lonely duo ra, sau đó lại bịch bịch bịch chạy lại ngồi trên safa, thuần thục xé mở túi ngoài, má miệng "A ô " cắn xuống một miếng mất một phần tư, con ngươi hạnh phúc mà híp lại. 
Nhìn đôi mắt híp lại khuôn mặt hưởng thụ của tiểu mập tử cách đó không xa, Vu San San không khỏi may mắn vỗ ngực một cái, may mắn vừa nãy tiểu mập này chưa nhìn thấy mặt của hắn, nếu không sẽ bị nhận ra mất. 
Nhưng vì sao hắn còn ở nơi này? Hắn lại muốn làm gì? Liệu sẽ gặp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-do-do/223089/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.