Nguyên Lãng rất nhanh đi vào phòng, nhìn thấy Vu San San vẫn yên ổn nằm trên giường, mới thở ra một hơi. Có điều lúc nhìn thấy những vết xanh tím lộ trên da thịt cô, sắc khí trên mặt trong nháy mắt trầm xuống. 
Tiến tới đem áo trên người cô kéo cao hơn, phát hiện trên bụng trên eo cô đều là dấu vết tím đen, bên trên còn có rất nhiều mắt kim, nói không chừng những chỗ khác trên người cũng như vậy. 
Nguyên Lãng là người lớn sẽ không giống Đô Đô nhận định rằng mẹ bị người đánh, anh có thể nhìn ra đây là những ấn ký của nhổ hộp châm cứu. 
Nhưng lúc nào cô đi châm cứu? Lại còn tại sao lại muốn đi? 
Nguyên Lãng nhớ tới hôm qua Đô Đô xông tới phía cô cô liền lộ ra biểu tình đau đớn, sau đó nhớ tới hôm qua cô không cho Đô Đô ôm cô, có phải bởi vì trên người đau đớn nên không dám cho Đô Đô đựng vào? 
Cô đến cùng vì sao đem bản thân biến thành dạng này? 
Đô Đô thấy ba ba nghiêm mặt không nói lời nào, cho rằng ma mi bị thương rất nặng, nước mắt lã chã nắm lấy ống quần cha, hỏi: "ba ba, mẹ có phải rất đau không? Chúng ta đưa mẹ đi bệnh viện đi để chú bác sĩ khám nhé!.. " 
Nguyên Lãng vỗ vỗ đầu của cậu, dự định nói với tiểu gia hỏa, "mẹ không phải bị đánh, mẹ không có chuyện gì, con ngoan ngoãn đi rửa mặt đánh răng, đợi chút nữa ăn sáng nhé. " 
Đô Đô nào chịu đi chỗ khác, như cũ không yên lòng nhìn ma 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-do-do/1098780/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.