Sau hai giờ, Vu San San đầu đầy mồ hôi đi ra từ cơ cấu giảm béo, cả người đều không đứng thẳng nổi 
Đau, quá đau. Đây chính là cảm giác duy nhất của cô lúc này. 
Cô cũng không biết bản thân làm sao vượt qua hai tiếng đau đớn như vậy, trong lúc đó cô thực sự muốn nhảy xuống giường chạy đi, nhưng nghĩ tới quyết tâm giảm béo, cô lại cố sống cố chết nhẫn nhịn kiên trì ở lại. 
Cố vấn giảm béo kia hỏi có phải có chút đau không? Đây chính là có một chút đau sao, đây giường như đem linh hồn đau tới bay ra ngoài rồi, đặc biệt là thời điểm lăn lọ (mình nghĩ châm bằng lọ thủy tinh rồi lăn ý nhỉ, ui nghĩ thôi đã thấy đau rồi) quả thực đau đến người hoài nghi nhân sinh. 
Lần nữa lấy khăn tay ra lau mồ hôi, Vu San San cẩn thận sờ sờ bụng mình với sau lưng, bên trên toàn là mắt kim với chỗ bầm tím, còn có vết nhổ lọ, còn có bọt nước nhỏ, đến giờ còn vừa nóng vừa đau, đặc biệt là thời điểm cọ qua lớp vải, càng đau làm cô phải hít một ngụm khí lạnh. 
Vu San San thật muốn ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng: Ông trời của tôi ơi, chịu tội lớn rồi à. 
Lúc này cô mới có thời gian lấy điện thoại ra, vừa nhìn mới phát hiện Nguyên Lãng đã gửi cho cô rất nhiều tin nhắn, vừa mở ra nhìn, anh hỏi cô ở đâu, muốn tới đây đón cô. 
Vu San San vội vàng đánh chữ trả lời anh: Vừa mới đi dạo phố, giờ em đang trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-do-do/1098779/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.