Mặc kệ mấy người kia bình tĩnh như thế nào, Vu San San tạm thời cũng không có tâm tư nhớ tới các ả, giờ cả người cô như dẫm lên mây vậy, hoa mắt chóng mặt. 
Vừa nãy cô mới được bế công chúa! 
Ôm Công chúa! 
Tuy là năm đó cô quấn quít lấy anh muốn biết bao nhiêu lần bế công chúa, hơn nữa mỗi lần được ôm đều rất hạnh phúc tới mơ màng, nhưng lần này không phải hạnh phúc tới hơ mồ, mà là không còn gì lưu luyến ợ mơ hồ. 
Cô một người hơn một trăm bảy mươi cân, bị đàn ông bế công chúa, nghĩ thôi cũng biết cảnh ấy như thế nào, đơn giản là hiện trường quái vật cùng soái ca. 
Nghĩ xem một soái ca cao lớn anh tuấn trong lòng lại ôm một bà mập, hình ảnh ấy.. 
Cũng không biết anh vừa bế cô lên có cảm giác gì, có phải cảm thấy quá nặng rồi không? 
Khẳng định cảm thấy quá nặng a! Dù sao cô so với trước đây béo lên hơn gấp đôi mà, trước kia anh ôm cô một cái, giờ anh ôm một cái hai cô, có thể không nặng sao. 
Tử huyệt của nữ nhân chính là không thể để nam nhân nói nặng, cho dù là trong lòng cũng không được. Một nữ nhân nặng dưới một trăm dám tùy tiện làm nũng bắt nam nhân ôm ôm, nhưng vượt qua mức một trăm cân, vậy thì không có dũng cảm mở miệng rồi, giống như trọng tải của Vu San San, cho dù nam nhân có khóc lóc cầu xin bế bồng ôm ấp cô thì cô cũng kiên quyết từ chối, cộng thêm chạy ra thật xa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-do-do/1098775/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.