5.
Tôi nhìn màn hình điện thoại của ba tôi chằm chằm, trong đầu có không ít suy nghĩ xuất hiện.
Cuối cùng tôi đưa ra một kết luận, ba tôi không phải đồ tốt gì.
Con người tôi có một ưu điểm rất lớn, đó là biết rõ mình ở đâu.
Tôi ấy à, có chút đầu óc nhưng không nhiều.
Tôi biết rõ nếu cầm điện thoại đi tìm ba tôi đối chất, ông ấy sẽ tìm đủ cách để lừa dối tôi, thậm chí còn khiến ông ấy chùi sạch chứng cớ.
Bởi vậy tôi về phòng gọi cho cậu tôi:
“Cậu ơi, con….”
Tôi vừa nghĩ đến cảnh ba tôi làm ra việc có lỗi với tôi, giọng trở nên nghẹn ngào.
Cậu tôi lo lắng: “Lý Lý, con ở công ty bị ăn hiếp hả? Trời lạnh rồi, để công ty của Quan Hiểu phá sản nhé!”
Đây là ông cậu luôn mồm bảo không thích nhìn tôi không có lòng cầu tiến, hy vọng tôi chịu chút gió mưa của xã hội.
Nhưng một khi có người ăn hiếp tôi thì cậu là người đầu tiên đấm chếc đứa đó.
“Không phải, là ba con…”
“Ba con ăn hiếp con à? Lý Lý à, làm ba con phá sản hơi khó á.”
Tôi: ….
Đợi tôi kể cho cậu hết chuyện của Quan Hiểu, cậu bảo tôi cứ như bình thường đi, cậu sẽ cho người tra xem quan hệ của ba tôi và Quan Hiểu.
Đây là cậu của tôi, luôn đáng tin như vậy.
“Vậy con có cần đi làm nữa không?”
“Con có thể không đi.”
Tôi vui vẻ trong lòng, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-co-chieu-luoi-bieng/2846416/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.