8.
Đêm đó tôi tham gia tiệc rượu với Quan Hiểu.
Có lẽ do có Cố Lăng ở cạnh nên tôi thấy rất an toàn.
Quan Hiểu để tôi ngồi cạnh ông sếp Lưu, ánh mắt ông ta nhìn tôi rất bẩn thỉu khiến tôi không thoải mái.
Giám đốc Lưu: “Quan Hiểu, nhân viên lần này cô mang đến đẹp đấy.”
Quan Hiểu cười như tú bà: “Có lần nào tôi không dẫn nhân viên xinh đẹp đến ăn cơm với giám đốc Lưu chứ?”
“Vậy cũng phải.”Giám đốc Lưu cười ha ha.
Nói xong, giám đốc Lưu muốn uống với tôi nhưng bị tôi từ chối.
Mặt ông ta tối sầm: “Nhân viên mới hiện tại đều không hiểu chuyện vậy à?”
Quan Hiểu trừng mắt nhìn tôi: “Chu Lý Lý, cô uống với giám đốc Lưu một ly thì sao? Tủi thân à?”
Hứa Mặc tiếp lời: “Đúng thế, cô tới công ty làm việc chứ không phải làm cô chiêu nhà giàu.”
Bọn họ mỗi người nói một câu, ép tôi tức tới mức không thở được.
“Tôi uống!”
Cố Lăng định mở lời cứu tôi nhưng tôi đã uống rồi.
Bọn họ không biết tôi không uống vì tốt cho họ.
Tửu lượng của tôi rất tệ, gọi là một ly say.
Người ta uống say là hơi phá tí, tôi say là điên thiệt á.
Nhưng có Cố Lăng ở đây thì tôi điên cỡ nào cũng có người lau đít cho, tôi không sợ.
Quan Hiểu cũng nói: “Tôi thấy tửu lượng của Lý Lý tốt đó chứ, đến, uống thêm ly nữa.”
Tôi dứt khoát uống với giám đốc Lưu mấy ly.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-co-chieu-luoi-bieng/2846412/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.