16.
Tôi chỉ nghĩ ba tôi là người đạo đức giả, không ngờ ông có thể là người phạm pháp.
Giọng tôi run rẩy: “Cậu, cậu có chứng cứ chứ?”
Cậu thở dài: “Cậu gửi con một video, con tự xem đi.”
Trong video, ba tôi đang hẹn hò với một người phụ nữ trung niên ở quán cà phê yên tĩnh.
Tôi đã thấy ảnh chụp trộm một nhà Quan Hiểu của tiểu Lý, nên vừa nhìn đã biết người phụ nữ kia là Quan Khúc Nhi.
Cuộc nói chuyện của họ vang bên tai tôi.
Ba tôi nói: “Con bé Quan Hiểu chỉ nghe lời em thôi. Em bảo nó làm việc có chừng mực một chút, đừng lấy tên tuổi của anh khoe khoang khắp nơi.”
Quan Khúc Nhi khó chịu: “Quan Hiểu khó chịu trong lòng đó, không thể gọi anh là ba được thì gọi anh tiếng chú có sao đâu?”
“Quan Hiểu làm việc trắng trợn quá, Chu Lý Lý đã hỏi anh con bé có phải cháu của anh không rồi đấy.”
Quan Khúc Nhi lo lắng: “Anh nói sao? Chu Lý Lý có nghi ngờ quan hệ của anh và Quan Hiểu không?”
Ba tôi cười: “Không, anh nói gì Chu Lý Lý tin cái đấy, dễ dỗ lắm.”
“Chu Lý Lý sắp 23 tuổi rồi, anh mau cầm phần cổ phần trong tay nó đi.”
Mẹ tôi năm đó có làm một di chúc, bảo sau khi bà chếc thì giao hết gia sản cho tôi, nhưng phải đợi tôi tròn 23 tuổi mới kế thừa được.
Tôi còn khó hiểu sao mẹ lại lập di chúc sớm vậy.
Bây giờ tôi hiểu rồi, có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-co-chieu-luoi-bieng/2846406/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.