Thật sự không thể không có anh, thì tìm anh trở về đi, làmgì phải khó xử chính mình…
Phải không? Cô luôn tự làm bản thân khó xử ư?
Tưởng cái mình muốn không phải anh, tưởng có thể theo đuổi 1tình yêu tốt đẹp hơn, nhưng ngày qua ngày, tâm càng mờ mịt bất lực.
Trở lại Đài Bắc, lòngđầy hỗn độn vẫn không thể bình phục.
Không biết có phải tâm lý ảnh hưởng đến thân thể hay khôngmà 3 ngày ăn uống tẩm bổ, thể lực của cô vẫn không tốt lên nổi, chức vô địch khỏemạnh đã bị hạ bệ, giờ mới phát hiện ra thân thể mình thì ra không tốt như mìnhvẫn nghĩ.
Sau khi trở về từ Đài Nam, bắt đầu ho khan, sổ mũi, vừa rồiThiệu Quang Khải gọi điện tới.
“Sao giọng em nghe như bị nghẹt mũi vậy?”.
“Thì em bị cảm!”.
“Sao có thể bị cảm? Mấy ngày nay em đi đâu? Gọi điện thoạikhông ai nhấc máy, di động thì tắt, em có biết anh lo tới mức nào không?”. Khẩukhí anh ta gắt gỏng, mấy ngày nay tìm không được cô, tâm tình không tốt là hoàntoàn hiểu được.
“Thì không phải em trở lại rồi đó ư? Biết em bị cảm mà khẩukhí anh không thể nhẹ nhàng hơn 1 chút được sao?”.
“Cái gì mà “không phải em trở lại rồi đó ư”? Em có biết anhgọi điện cho em bao nhiêu lần không, chẳng nói chẳng rằng bỏ đi, em có nghĩ tớicảm giác của anh không? Cũng là em căn bản không cần!”.
“Được thôi, là em sơ sẩy, được chưa?”.
“Em có biết cái sơ sẩy đó có ý gì chứ? Em — ”.
Có lẽ là thân thể không khỏe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chia-tay/73096/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.