Không hề có anh.
Chia tay ngày đầu tiên, nhận ra anh là người đàn ông tốt hiếmcó.
Không có ý chí, nhung nhớ những ngày anh còn ở bên cạnh.
Chia tay tháng thứ nhất, nhận ra anh vẫn đang ở trong lòng.
Tồn tại khắc sâu, chưa từng mờ đi.
Chia tay tháng thứ hai, có thể hay không, thật ra đã sớm hốihận.
Cũng không dám thừa nhận với chính mình? Vì không muốn thừanhận sự sai lầm của mình, không muốn hối hận?
Mơ mơ màng màng tỉnhngủ, chộp lấy đồng hồ báo thức đầu giường –
“Óa!”. Giây tiếp theo, Lương Tâm Ảnh như lửa đốt đằng môngnhào khỏi giường nhanh hơn tên bắn, vọt vào phòng tắm.
“Nhậm Mục Vũ chết tiệt! Không gọi mình dậy, nếu hại em muộn,anh nhất định sẽ chết – ”. Mắng một nửa, mới nhớ ra bọn họ đã chia tay, ngaylúc 3 giờ rạng sáng nay.
Anh đã không còn nghĩa vụ phải gọi cô rời giường nữa.
“Quên đi, không gọi cũng không sao, không có người MorningCall mình vẫn có thể dậy đúng giờ…”. Cô gượng gạo bổ sung thêm, áp chế cảm xúckhó hiểu kia xuống, âm thầm tự nhủ ngày mai nhất định phải tập thói quen đặt đồnghồ báo thức.
Hôm nay là ngoại lệ, ngày hôm qua khóc quá mệt mỏi, bất tribất giác ngủ thiếp đi, từ ngày mai, cô nhất định sẽ điều chỉnh quy luật cuộc sống.
Đúng, chính là như thế!
“Mẹ nó! Tóc làm gì phải để dài như vậy? Ngày mai đi tiễn!”.Cơn tức giận vô cớ bốc lên đỉnh đầu, cô phiền chán chải chải cào cào, vô ý làmđứt mấy nhúm, đau đến nỗi muốn rớt nước mắt.
Trước kia nhìn Nhậm Mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chia-tay/73093/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.