Mưa, vẫn còn đang rơi…
Về nhà, Nhậm Mục Vũ trước pha nước ấm để tắm, thả lỏng thânthể mệt mỏi cả ngày, nhưng không để chính mình thoải mái trong bồn tắm lâu, mặcáo ngủ sạch sẽ, lau mấy chỗ ướt rồi trở lại phòng làm việc, mở tài liệu vừamang từ bệnh viện về, tập trung tinh thần kiểm tra lần cuối.
Ca mổ ngày mai liên quan đến mạng người, một chút sơ sẩycũng có thể gây ra hậu quả đáng tiếc, không thể không cẩn thận.
Thẳng đến khi gấp tài liệu lại, đã gần 2 giờ sáng.
Ánh mắt thoáng lướt qua phong thư nằm cạnh bàn, nhớ tới tháiđộ không bình thường của Tâm Ảnh hôm nay, anh rút ra, đọc từng chữ một –
Vũ thương yêu.
Không, sau này có lẽ không thể gọi anh như vậy được nữa –
Đúng vậy, đó là mục đích em viết lá thư này cho anh – Vũ,chúng ta chia tay đi!
Đọc được có phải kinh ngạc lắm không, có phải không rõ ràngkhông? Hay đã sớm dự liệu được trong lòng?
Đừng nghi ngờ, hôm nay không phải cá tháng tư, em thật sự muốnchia tay với anh, không phải tùy hứng, cũng không hành động theo cảm tính đâu.
Anh từng nói, nếu 2 người đã quyết định ở cùng một chỗ thìkhông nên làm ra chuyện khiến bản thân hối hận hoặc làm tổn thương đối phương.Yêu nhau 7 năm nay, lần đầu tiên em nói muốn chia tay với anh, chắc anh hiểu rõđó là quyết tâm của em.
Nếu anh từng cố gắng hiểu lòng em, thì hôm nay anh sẽ thật sựhiểu vì sao em nói chia tay với anh, nhưng em nghĩ, anh không hiểu đâu, nếukhông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-chia-tay/73092/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.