Kiều Lam đờ ra gần năm giây mới tìm được giọng nói của mình, cô thấp thỏm hỏi anh một cách dò xét: “… Mua à?”
Thật sự không thể trách Kiều Lam nghĩ như vậy. Đàm Mặc thật sự không hề có cân nhắc trong chuyện dùng tiền, lại hay tìm cách thuận tiện hơn vì sợ phiền phức. Dù đã ở bên nhau lâu như vậy, Kiều Lam vẫn không có cách nào thích ứng với điểm này.
Lần này Đàm Mặc trả lời cực nhanh: “Thuê!”
Ý tranh công và cầu xin khen ngợi cực kỳ rõ ràng.
Kiều Lam kinh ngạc, cười cười: “Cũng biết thuê cơ à?”
“Người ta đã nói là muốn tiết kiệm tiền mà.” Đàm Mặc ôm má Kiều Lam xoa xoa, xong rồi thì cắn lên dái tai cô một cái, lúc này mới nhỏ giọng nói tiếp: “Thật ra còn có một nguyên nhân quan trọng.”
Kiều Lam rụt lại vì bị cắn: “Là gì cơ?”
“Căn hộ anh xem, chủ nhà chỉ cho thuê chứ không bán.”
Kiều Lam: “… Đây mới là nguyên nhân chủ yếu phải không?”
“Không quan trọng.” Phòng ở thế nào không quan trọng, Đàm Mặc quyết định lướt qua đề tài này.
Hai người cơm nước xong xuôi. Buổi tối không có lớp, ngày mai lại là cuối tuần, Kiều Lam cũng không biết phải đi đâu, Đàm Mặc dứt khoát mang cô đi xem căn hộ mà mình đã thuê.
Căn hộ ở gần trường học.
Kiều Lam và những người khác đều ở khu trường học mới, khu trường học cũ bên kia ở trung tâm thành phố, rất khó mở rộng, vậy nên mới xây một chỗ mới.
Giá đất khu trường học mới không có đắt như vậy. Nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cham-soc-vai-ac-om-yeu/495996/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.