Một cậu thiếu niên với sắc mặt tái nhợt và u ám kiêu ngạo bước xuống xe, ngồi lên xe lăn, cực kì thu hút sự chú ý của những người khác.
Đặc biệt là sau khi anh tiến vào nhà hàng Tây, rất nhiều người nhận ra anh ngay lập tức.
Nghe nói đây là con trai của Đàm tiên sinh. Hôm qua Kiều Lam phụ trách bàn của họ, một đêm được hơn 1 nghìn tệ tiền boa.
Nhưng từ khi thiếu niên kia bước vào, dường như tất cả mọi người đều đã biến mất, trong đôi mắt âm u kia của anh chỉ chứa mỗi bóng hình Kiều Lam.
Anh chỉ định Kiều Lam gọi món cho mình.
.
Dưới ánh mắt hâm mộ của những nhân viên khác trong nhà hàng, Kiều Lam cầm sổ order đi đến trước mặt Đàm Mặc. Cô cúi đầu nhìn ngón tay mảnh khảnh trắng bệch đang chỉ lung tung trên menu của anh.
Anh không chọn món mình thích, chỉ chọn những món đắt tiền.
Kiều Lam: “…”
Tuy biết rằng Đàm Mặc có tiêu xài phung phí đến thế nào thì cả đời này anh cũng không thiếu tiền được, nhưng dù sao thì cũng không nên làm như thế chứ.
Đàm Mặc chọn một đống đồ ăn, giọng điệu bình tĩnh khác thường. Kiều Lam sững sờ, bút trên tay chọc vào giấy một lúc lâu nhưng lại không hề viết gì cả. Bác Trần ngồi bên cạnh nhận ra điểm không bình thường, ông hết nhìn Đàm Mặc rồi lại đến Kiều Lam, dường như biết được điều gì đó nhưng lại không mở miệng cất thành tiếng.
Mãi đến khi Đàm Mặc gọi món xong: “Lấy những món này đi.” Ngẩng đầu lên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cham-soc-vai-ac-om-yeu/495902/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.