Trong khi Dung Ly và Viễn Chi một đường ân ái ngọt ngào quay về, thì bên kia Thanh Nghi gặp khó khăn rất nhiều.
Đầu tiên là hóa giải oán khí còn sót lại, tiêu trừ oán linh ở nơi mà Dung Ly đánh nhau xong phủi mông đi mất. Tiếp theo là giúp đỡ những người bị rút mất hồn phách. Những người bị thế này ấy à, cho dù có cố gắng chữa trị cách mấy cũng chỉ có thể cứu vớt được nhận thức dừng lại lúc bảy tám tuổi!
Nhưng có đôi khi, trong họa có phúc, đối với một số người mà nói, ý thức dừng lại ở bảy tám tuổi cũng không có gì là xấu, vẫn có thể làm việc, gia đình hòa thuận êm ấm, đôi khi chỉ xảy ra một vài mâu thuẫn buồn cười nho nhỏ.
Cuối cùng là A Đạt, hắn cứ bám riết Thanh Nghi không buông, đối với y đủ biện pháp mềm nắn rắn buông, đối với Minh Khuê thì như nước với lửa, mỗi ngày đều náo đại sự, chỉ hận không thể chôn sống đối phương. Mọi người xung quanh thì chỉ mải mê xem kịch hay, chả ai chịu giúp y.
Thanh Nghi từ thuở ấu thơ đã lớn lên chốn tiên môn, nào hiểu được cách từ chối thịnh tình của người khác, chỉ cần y muốn cứng rắn mạnh miệng một chút, A Đạt đã bày ra dáng vẻ đáng thương hề hề, thừa sống thiếu chết, cơm nước chẳng màng.
Càng quan trọng hơn là, trong nhà A Đạt có một lão nhân gia, là mẹ của hắn, lão bà bà này còn rất thích Thanh Nghi, một ngày không thể không thấy mặt y, hết gọi đông rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cau-yeu-cua-xui-xeo-tien-nhan/898049/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.