Ba chữ này làm Sở Kỳ Thu sợ kinh hồn bạt vía. Sau vài giây ngắn ngủi, Ngôn Minh lại gửi đến một tin nhắn nữa: Xin lỗi, là do tôi quá đường đột. Chuyện này không liên quan gì đến cậu, tôi sẽ tự báo cảnh sát nhưng có lẽ sau này sẽ làm phiền đến bạn của cậu một chút.
Các phương tiện lớn nhỏ trên đường đều chen chúc nhau, không có dấu hiệu cải thiện về sự lưu thông.
Lý Bán Diễm lướt điện thoại: " Ô, bảo sao lại tắc đường, đường vành đai trung tâm xảy ra một vụ va chạm giữa ba phương tiện giao thông, bây giờ vẫn còn đang xử lý."
Sở Kỳ Thu giật điện thoại nói: "Cẩn thận bị chụp ảnh."
Lý Bán Diễm lẩm bẩm: " Ông cũng cẩn thận quá rồi đấy, chỗ này không có phóng viên..."
Loạt xe phía trước bắt đầu cong cong queo queo chậm rãi di chuyển.
Sở Kỳ Thu nói: " Ngôn Minh vừa xem mấy tấm ảnh ông chụp, hiện tại phải báo cảnh sát, có lẽ sẽ cần ông phối hợp một chút."
" Tôi phối hợp á? Tại sao lại bắt tôi phối hợp chứ. Lý Bán Diễm hai mắt trợn tròn, " Tôi chỉ chụp có mấy bức ảnh cũng không làm gì quá đáng cả, sao hàng xóm mới này lại báo cảnh sát bắt tôi chứ hả?"
Sở Kỳ Thu bị cái miệng bắn như súng liên thanh của Lý Bán Diễm làm cho buồn cười: " Không phải bắt ông, là bắt người trong bức ảnh ông chụp ý."
" Ồ... Vậy hàng xóm có nói là tại sao không? Đó là kẻ trộm hả?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bo-tuong-quan-sat/2626621/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.