Ba người không hẹn mà cùng nhìn sang, bên cạnh có một người mặc áo T-shirt rộng, tóc tùy ýbuộc sau gáy, trên cả khuôn mặt của người phụ nữ chỉ có mỗi son môi,đang cười híp mắt nhìn bọn họ.
Nhìn qua vẻ đẹp không chút che giấu nào của người phụ nữ đó, khí chất phóng khoáng đó khiến người ta động lòng.
Diệp Thiên Tuyết vô ý thức nghĩ đến một người, từ từ kêu thành tiếng: "Dì Chân?"
Cố Trường Chân vô cùng tự nhiên đi tới, ngồi xuống bên cạnh cô, thuận tay sờ đầu cô.
Diệp Thiên Tuyết ngửi thấy mùi mồ hôi nhè nhẹ trên người bà, nhưng không làm cho người ta cảm thấy ghét. "Đúng vậy. Quả nhiên là con gái của TrườngNinh, nhìn lần đầu là có thể nhận ra được dì." Cố Trường Chân cười nói,nhìn Phó Hoài Minh, "Không ngờ, đậu đỏ đinh năm đó hôm nay cũng đã lớnnhư vậy rồi."
Cả người Phó Hoài Minh đều cứng nhắc, ngơ ngác nhìn Cố Trường Chân nói không ra lời.
Trái lại Tô Hòa là người phản ứng đầu tiên, cô đứng lên cúi chào Cố TrườngChân, hoàn toàn không để ý quần áo giá rẻ trên người Cố Trường Chân,cùng với khí chất đó hoàn toàn không ăn khớp.
"Chào bác gái, cháu là Tô Hòa, là vị hôn thê của Phó Hoài Minh."
Cố Trường Chân nheo mắt lại quan sát cô một hồi, chợt cười nói: "Thật làmột cô gái tốt, con thật có phúc." Nói xong, tháo vòng tay ra đưa chocô: "Quà gặp mặt. Không cho phép không nhận."
Tô Hòa nhìn vòng tay đang đưa qua đây, trong lòng chợt nhảy một cái.
Vòng tay kia màu hồng tươi, giống như thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu/1853811/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.