Lúc Nghiêm Trình Thành biết Cung Dịch, cuộc sống của Cung Dịch đã được bật hack rồi.
Theo lý mà nói.
Cho dù Cung Dịch làm cái gì đi chăng nữa, Nghiêm Trình Thành cũng không nên ngạc nhiên mới đúng.
Nhưng vào lúc này đây.
Nghiêm Trình Thành nhìn Cung Dịch, dấu hỏi chấm đen xì hiện lên trên mặt.
Nghiêm Trình Thành đã đủ ngạc nhiên khi Cung Dịch lên sóng chương trình của mình rồi.
Bây giờ anh vừa mới quyết định bỏ thi đấu.
Đã lập tức muốn theo đuổi cô vợ trẻ đi diễn kịch sao?
Cung Dịch... Làm diễn viên?
Nghĩ kỹ lại...
Dường như tắc kè hoa làm diễn viên không ổn cho lắm.
"Vì để theo đuổi Kiều Kiều mà cậu thật sự liều cái mạng già luôn sao." Nghiêm Trình Thành giơ ngón tay cái lên, khâm phục từ tận đáy lòng.
Cung Dịch không đáp lại Nghiêm Trình Thành.
Anh muốn làm chuyện này.
Không phải là vì Cố Kiều Niệm, mà là vì thỏa mãn chính mình.
Hiểu nhau, thương yêu nhau đến đầu bạc răng long.
Lãng mạn biết bao nhiêu.
Có ý nghĩa biết bao nhiêu.
Nghiêm Trình Thành hiểu rõ Cung Dịch.
Anh đã quyết định chuyện gì rồi, thì dù trời đất có sụp xuống thì cũng sẽ không thay đổi.
Nghiêm Trình Thành nhanh chóng lấy danh nghĩa ông chủ đứng sau hậu trường của Cung Dịch để sắp xếp chuyện này.
Phòng của Cố Kiều Niệm.
Ngay dưới tầng của Cung Dịch.
Cô đã thay xong quần áo.
Cố Kiều Niệm nghe thấy tiếng thốt lên kinh ngạc của nhân viên công tác trong phòng khách: "Trời ơi! Đẹp quá đi mất!"
"Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy ánh hoàng hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918389/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.