Ăn xong bữa sáng, Cố Kiều Niệm thật sự phải đi rồi.
Đến cửa, Cố Kiều Niệm vừa thay giày vừa dặn dò: "Người bên trại huấn luyện nhiều tai mắt, cho dù hôm nay không ghi hình, cậu cũng đừng ở ngoài lâu quá, nghỉ ngơi một chút rồi về."
Cung Dịch đứng bên cạnh cô, đợi Cố Kiều Niệm thay giày xong đứng dậy.
Cung Dịch cúi đầu, bất ngờ hôn Cố Kiều Niệm không kịp phòng bị: "Biết rồi."
Cố Kiều Niệm: "..."
"Hôn tạm biệt." Cung Dịch thành thật giải thích.
Cố Kiều Niệm hoàn toàn cạn lời, cũng mặc kệ anh, mở cửa đi ra ngoài. Có điều khoảnh khắc cửa đóng lại, khóe môi của Cố Kiều Niệm vẫn nhịn không được mà cong lên. Bên trong cửa, Cung Dịch cũng nhướng mày mỉm cười.
Cố Kiều Niệm quay về nhà trọ của mình.
Mở cửa thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng xoay người, lập tức nhìn thấy Chu Chu đang nghiêng đầu nhìn cô.
Cố Kiều Niệm: "..."
Chu Chu: "..."
Hai người bốn mắt nhìn nhau, đồng thời im lặng.
"Chị nói không xảy ra chuyện gì hết, em có tin không?" Cố Kiều Niệm hỏi.
Gương mặt của Chu Chu nặn ra một nụ cười giả trân: "Chị tin không?"
"Bỏ đi!" Cố Kiều Niệm khoát khoát tay.
Cô nam quả nữ ở bên nhau cả một đêm, vốn dĩ là chuyện có nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
"Hiểu mà." Chu Chu lắc đầu: "Dù sao thì anh ta cũng không phải trai đẹp bình thường."
Cố Kiều Niệm: "..."
"Em tính khi nào mới giải thích với Hách Tiểu Điềm?" Cố Kiều Niệm nhanh chóng chuyển đề tài.
"Em không muốn em ấy biết được chuyện đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-bao-thu-cua-anh-hau-trung-sinh/918384/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.