Bạch Lộ dụ Giản Diệc Minh đi ngủ còn cậu một mình sắp xếp lại đồ, tối qua nhìn anh có vẻ rất mệt mỏi.
Hơn bốn giờ một chút, tiểu trợ lý Hiểu Hoa lái xe đến, đưa cậu ra sân bay. Chuyến bay của cậu là lúc năm giờ, hiện tại đang còn sớm, tranh thủ thời gian chợp mắt một chút, lát nữa lên máy bay tìm cái gì đó ăn sau đó ngủ tiếp.
Vừa trở về đoàn phim, Bạch Lộ chưa kịp nghỉ ngơi đã bị kéo đi hóa trang thay đồ.
Hôm nay có một cảnh của cậu đóng chung với nữ chính, do chuyện xảy ra ngày hôm đó nên hiện tại hai người gặp nhau cũng có chút ngại.
"Tiểu Lộ, xin lỗi em chuyện đó nhé."
"Không sao đâu. Hôm qua về nhà em đã điều chỉnh lại tâm trạng rồi."
"Em... thật sự ổn rồi chứ?"
"Ừm."
Bạch Lộ cười cười xua tay.
Nữ chính đứng nói chuyện với cậu một chút sau đó cũng rời đi chuẩn bị.
Cảnh quay hôm nay cũng không có gì, do vai Diệp Ngôn của cậu đảm nhiệm vốn dĩ là em trai của nữ chính Diệp Châu, cảnh này chính là đoạn nữ chính bị tai nạn xe, cậu nghe tin liền từ trường chạy về nhà trong làn mưa, trên đường đi còn không cẩn thận đâm trúng bọn côn đồ.
Không biết có phải do ông trời cố tình đợi ngày này hay không, trời hôm nay mưa thật.
Lúc cậu xuống máy bay trời đã bắt đầu nổi gió, ai mà biết lúc đóng phim liền đổ mưa. Đạo diễn nói như vậy cũng tốt, đỡ phải phun nước.
Trời đã vào cuối thu, cũng sắp đến mùa đông rồi, tiết trời đang lạnh dần, Bạch Lộ mặc một chiếc áo sơ mi mỏng phi thân lao vào trong mưa. Từng giọt nước trút xuống mang theo hơi lạnh thẩm thấu qua lớp áo mỏng, ngấm vào da thịt cậu.
Tiểu trợ lý Hiểu Hoa đi được một lúc, thật ra hôm qua cô đã cùng bạn trai của mình đón sinh nhật rồi, chỉ là hôm nay muốn gọi điện nói chuyện với anh một chút. Nhưng thật sự tinh thần trợ lý cứ nổi cuồn cuộn trong lòng cô nên cô quyết định trở lại phòng của cậu.
"Quả nhiên chị vẫn không yên tâm với cậu được."
Hiểu Hoa vừa bước vào phòng đã thấy ngay Bạch Lộ mặc nguyên bộ quần áo ướt sũng nằm trên giường, cô hốt hoảng vội chạy lại.
"Ban nãy đóng phim, cả người cậu ấy bị dính nước mưa, em nói cậu ấy trở về phải đi tắm ngay, ai mà biết được qua một lúc quay lại, em thấy cậu ấy vẫn mặc nguyên bộ đồ đó đi ngủ."
Giản Diệc Minh im lặng một chút sau đó nói:
'Nhờ người nào đó trong đoàn phim thân với em ấy một chút, dù sao em cũng là con gái... Mà thôi, em làm cách nào cũng được, miễn là để cho quần áo của Lộ Lộ khô đi, sau đó đợi em ấy tỉnh dậy, mua thuốc cho em ấy uống.'
Đàm Châu ngồi bên cạnh ho khan một tiếng, liếc Viên Hiểu Hiểu.
"Đã uống thuốc chưa?"
"Vẫn chưa, em còn chưa ăn gì."
Trong giới giải trí, ngoài Giang Cảnh Văn ra, cậu còn chơi với Đàm Châu, tính ra anh hơn cậu hai tuổi, nhưng hai người đều xuất phát cùng thời điểm, còn cùng công ty cho nên có thể gọi là khá thân. Viên Hiểu Hiểu trước đây đã từng hợp tác với cậu vài lần trong phim và tham gia show thực tế cùng cậu. Với lại cô và Đàm Châu trước đây còn là bạn học với nhau.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]