Ba người kia sửng sốt nhìn nhau.
Nhưng Bạch Lộ vậy mà chỉ nở một nụ cười, lắc lắc đầu.
"Chỉ bảy năm mà thôi, không lâu đến như vậy."
Đợi ba người bọn họ trở về rồi, cậu liền với tay lấy di động gọi cho anh.
Tống Gia Hằng trên đường ra khỏi nhà cậu không ngừng thất thần, còn suýt nữa đâm đầu vào cây cột trước mặt mình.
"Không thể tin được..."
"Không thể tin cái gì?"
Viên Hiểu Hiểu nhìn chằm chằm Tống Gia Hằng.
"Chính là chuyện của anh Bạch đó."
"Có gì đâu mà không tin được, người thông minh một chút sẽ phát hiện ra ngay thôi. Với lại em ấy chịu nói chuyện này cho chúng ta biết, chứng tỏ em ấy rất tin tưởng chúng ta."
Đàm Châu không nói, chỉ gật đầu tán thành ý kiến của Viên Hiểu Hiểu.
"Lộ Lộ."
"Anh về rồi sao? Nào, mau lại đây ngồi."
Bạch Lộ mỉm cười, vỗ vỗ lên ghế sô pha.
Giản Diệc Minh đi đến, ngồi xuống bên cạnh cậu, anh trầm mặc một chút sau đó quyết định nói.
"Lộ Lộ, em có cảm thấy nếu chúng ta ở bên nhau sẽ làm ảnh hưởng tới sự nghiệp của em không?"
Bạch Lộ đang ăn hoa quả, nghe thấy anh nói vậy liền dừng động tác của mình lại, cậu cúi đầu xuống.
"Anh muốn chia tay à?"
"Ý anh không phải như vậy, anh chỉ sợ làm ảnh hưởng đến... "
"Em không sợ tại sao anh phải sợ?"
Cậu đột nhiên quát lên khiến anh cũng có chút sửng sốt, chính cậu cũng không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-anh-de/2730113/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.