Anh đưa thìa cháo đến bên miệng mình, thổi cho nguội bớt, thử độ ấm của cháo, cảm thấy đã vừa đủ mới cho Bạch Lộ ăn.
Cậu mỉm cười, cháo thịt vừa cho vào miệng, hương vị lập tức lan tỏa, có vẻ như bác sĩ Giản đã ninh cháo rất lâu rồi.
Giản Diệc Minh đưa khăn lên lau đi vết cháo dính trên khóe môi cậu, sau đó tiếp tục đút cho cậu ăn, cho tới khi bát sứ chỉ còn đáy trắng.
"Giản Diệc Minh, anh chiều em như vậy, không sợ em sẽ bị anh làm cho hư luôn sao?"
Ba Bạch đứng một bên nhìn, khẽ dùng khuỷu tay huých nhẹ bác sĩ Giản một cái, anh quay đầu nhìn ông, chỉ thấy ông nói nhỏ vào tai anh.
"Bà ấy chính là như vậy, ngoài mặt toàn nói mấy lời khó nghe, nhưng thật ra bên trong lại là người khác."
"Cháu hiểu mà."
"Tiểu Minh, chuyện đó... khi nào cháu định sẽ ra tay đây?"
"Dạ?"
Giản Diệc Minh không hiểu ý của ba Bạch là gì, khuôn mặt nghi vấn nhìn ông. Bạch Quốc An thấy vẻ mặt mờ mịt của anh không khỏi tặc lưỡi một cái, bắt đầu giảng giải.
Cuối cùng nói qua nói lại, anh mới hiểu 'ra tay' trong miệng ba Bạch chính là cầu hôn.
Bác sĩ Giản hơi cúi đầu, cười khổ nói:
"Cháu cũng không biết nữa. Em ấy dù sao cũng là người của công chúng, cháu chỉ là bác sĩ..."
"Cái gì chứ? Đừng có suy nghĩ tiêu cực như vậy, có biết khi ta theo đuổi mẹ của Lộ Lộ ta mới chỉ là sinh viên nghèo không, trong khi đó cô ấy là tiểu thư được mọi người cưng chiều. Ai ya, nhớ lại cái ngày đó thật là hoài niệm."
Ba Bạch kể xong còn không quên cảm thán một câu.
Phải rồi, thời gia trôi qua rất nhanh, con người rồi sẽ phải thay đổi, anh cũng gần ba mươi tuổi rồi, nếu còn không nhanh tay sợ rằng cậu sẽ chạy theo người khác, tới lúc đó có muốn cũng muộn rồi.
"Mẹ à, con không sao mà, bên cạnh con không phải còn có một vị bác sĩ đó sao?"
"Vậy tại sao còn bị cảm lạnh hả?"
"Là vì hôm qua con không bật máy sưởi, ai ya thực sự không sao mà."
Lý Ngưng lúc này cũng không biết nên nói gì tiếp theo, thật ra bà không phải không thích Giản Diệc Minh, chỉ là không biết tại sao mỗi lần gặp anh đều tỏ ra khắc nghiệt như vậy.
Năm mà con trai bà công khai thích con trai, bà vô cùng sửng sốt, lúc đó bà chỉ mong con trai mình là đang nói đùa thôi, nhưng một tuần sau nó liền dẫn theo bạn trai về nhà, cậu trai đó vô cùng tuấn tú, cũng rất lễ phép với người lớn.
Ban đầu bà thực sự không chấp nhận được, lên mạng tìm kiếm về mấy đề tài đồng tính, còn xem khi làm chuyện đó giữa hai nam nhân sẽ xảy ra chuyện gì, cần lưu ý những gì, do dự không biết có nên đem Bạch Lộ đến gặp bác sĩ tâm lý không.
Nhưng khi nhìn thấy con trai mình ở bên cậu trai kia vui vẻ như vậy, bà liền cảm thấy thái độ của mình có phải hơi quá không, sau đó ba Bạch lại an ủi bà, cho nên hiện tại bà đã có thể chấp nhận được việc đó, có điều mỗi lần nhìn thấy vẫn là muốn xé xác anh.
Công ty của ba Bạch mặc dù đang được nghỉ tết, nhưng công việc thì vẫn phải làm nên ba Bạch liền về nhà trước, chỉ còn mẹ Bạch ở lại.
Tối hôm đó lúc đi ngủ, nhà đã tắt đèn nhưng Lý Ngưng không tài nào chợp mắt được, bà cứ nghĩ đến con trai mình. Đến gần mười hai giờ, bà cảm thấy có chút khát nước mới rời khỏi phòng.
Trong phòng khách tối đen không một bóng người, nhưng từ phía nhà bếp lại truyền đến ánh sáng nhạt màu.
Mẹ Bạch tò mò liền muốn đến xem thử.
Trong bếp, Giản Diệc Minh đeo tạp dề hình như đang nấu gì đó, còn Bạch Lộ đứng phía sau anh, trên trán vẫn là miếng hạ nhiệt, có điều khuôn mặt cậu rất vui vẻ, mỉm cười không ngớt, hai tay không chịu để yên mà ôm lấy anh.
"Nhóc ngốc nhà em, bị cảm lạnh không thể ăn trứng gà, trứng chứa nhiều protein, protein không có lợi cho việc điều trị bệnh cảm lạnh, có thể gây sốt và các triệu chứng khác, đặc biệt là bị cảm lạnh có kèm theo sốt, tốt nhất không nên ăn trứng, trứng không có lợi cho sự bốc hơi của cơ thể. Ăn trứng có thể dễ dàng dẫn đến nhiệt độ cơ thể cao, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến tình trạng của bệnh nhân."
"A... em biết rồi, dừng dừng!!"
Bạch Lộ bĩu bĩu môi nhưng cũng không nói gì nữa, đầu hơi nghiêng sang một bên, im lặng nhìn Giản Diệc Minh làm đồ ăn cho mình.
Lý Ngưng đứng bên ngoài, nhìn thấy một màn này, trong lòng bà không khỏi cảm thấy ngạc nhiên, cũng có áy náy. Anh đối tốt với cậu như vậy, nửa đêm còn dậy làm đồ ăn cho cậu, chú ý cái gì không ăn được liền không cho ăn, người như vậy sao bà còn lo nó đối xử không tốt với con trai mình chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]