Bạch Lộ bị cảm lạnh dẫn đến sốt cao, mặc dù đã uống thuốc nhưng bệnh tình vẫn chưa giảm là bao.
Cậu nằm trên giường, mũi bị nghẹt nên cậu phải thở bằng miệng khiến cho môi bị tróc da, Giản Diệc Minh nhìn đến đau lòng.
"Bác sĩ Giản, em khó chịu."
Bạch Lộ ủy khuất sụt sịt mũi, bác sĩ Giản cũng đành chịu, ôm ôm hôn hôn cậu an ủi.
Đúng lúc này di động của cậu vang lên tiếng chuông, trên màn hình điện thoại hiện lên dòng chữ 'mommy' bắt mắt. Cậu nhìn một cái, khó nhọc bắt máy, Giản Diệc Minh cũng không ở lại, mở cửa đi ra ngoài.
"Alo, mẹ!"
'Thằng bé này, sao không biết về nhà thăm mẹ hả?'
Vừa trượt nút nghe máy đã nghe được tiếng Lý Ngưng bên kia điện thoại hét lớn, Bạch Lộ nhíu mày, để điện thoại ra xa lỗ tai mình.
Mẹ Bạch mắng một câu xong, thấy bên kia không trả lời cũng không tức giận.
"Xin lỗi mẹ, chắc con không đến được."
Lý Ngưng nghe vậy mới thấy lạ, sau đó liền phát giác ra âm điệu của cậu có chút không đúng.
'Lộ Lộ, giọng con bị sao vậy? Có phải bệnh rồi không?'
"Con không sao, chỉ bị cảm nhẹ thôi."
'Cái gì mà cảm nhẹ, mẹ nhất định phải đến xem con mới được. Bạch Quốc An, ông chết ở đâu rồi? Con ông bị bệnh rồi này...'
Sau đó không để cậu trả lời, mẹ Bạch đã cúp máy ngay.
Bạch Lộ nằm trên giường vô cùng khổ não, lại còn đau đầu, cậu biết mẹ là lo lắng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-anh-de/2730111/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.