Trải qua mấy ngày tết được nghỉ ngơi, mọi người lại quay trở về công việc của mình, Bạch Lộ chán nản quá chừng, Giản Diệc Minh cũng phải đi làm rồi, không có ai ở nhà chơi với cậu, mà ra ngoài chơi thì cũng không được.
"Làm sao đây..."
Cuối cùng mới nhớ tới anh em tốt của mình, cậu liền lấy di động gọi cho Giang Cảnh Văn.
Đầu dây bên kia tút tút một hồi, sau đó là tiếng của chị tổng đài 'số máy quý khách vừa gọi đã tắt...'
Không phải chứ, Giang thiếu vậy mà không nhận điện thoại của cậu, hôm nay mặt trời mọc đằng Tây sao?
Gọi lại lần nữa, bên kia vẫn không có tiếng động gì.
Bạch Lộ như hồn ma vất vưởng nằm lăn lóc trên sô pha.
"Nhắc mới nhớ, hai con mèo kia đâu rồi nhỉ?"
Cậu đứng dậy, lục tung cả căn nhà lên cũng không thấy Tiểu Đậu đâu, chỉ thấy Tiểu Ái lười biếng ngáp một cái, quái lạ, bình thường Tiểu Đậu đâu có rảnh rỗi đến mức xách mông đi lung tung, chỉ có nằm ở nhà hết ăn lại ngủ thôi mà.
"Tiểu Đậu? Tiểu Đậu?"
"Đi đâu rồi ta?"
Bạch Lộ tìm mãi cũng không thấy đâu, có phải bị người ta bắt đi rồi không?
Nhưng mà, khu cậu ở làm sao có chuyện như vậy được.
Đúng lúc Bạch Lộ sắp khóc đến nơi, cửa nhà đột nhiên có ai đó nhấn chuông, cậu bước ra ngoài, nhìn qua cái lỗ nhỏ trên cửa.
Quái lạ, giao hàng sao? Nhưng mình đâu có đặt gì?
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-anh-de/2730108/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.