Giản Diệc Minh trở về bệnh viện, hôm nay vẫn như bình thường, chỉ có ánh mắt mọi người nhìn anh hình như có gì đó khác thường.
Anh ngồi trong phòng khám của mình, tình thoảng có vài vị y tá đi qua nhìn anh rồi nhìn nhau cười khúc khích.
"Mấy người không có việc gì để làm sao? Có cần tôi báo cáo cho trưởng khoa tìm việc cho mấy người không?"
Bên ngoài có một giọng nữ vang lên, trông có vẻ khá tức giận.
Tiểu y tá Y Y bước vào trong, trên tay còn cầm theo bệnh án.
"Sao vậy?"
"Mấy người kia cứ đứng trước cửa phòng bệnh, thật là ngứa mắt mà."
Giản Diệc Minh mỉm cười gì, đón lấy bệnh án từ tay Y Y, viết viết gì đó rồi nói:
"Mặc kệ bọn họ đi, em đừng quan tâm."
"Bác sĩ Giản, anh thực sự đã dùng ngày nghỉ đó của mình để đóng phim sao? Còn được đóng cùng Bạch ảnh đế nữa, nghĩ thôi đã thấy thích rồi."
"Được rồi mau đi làm việc đi, em nói bọn họ mà chính em cũng đang rảnh rỗi đó."
Tiểu y tá Y Y bĩu môi một cái sau đó rời khỏi phòng bệnh.
Ba tháng trôi qua thật nhanh, Bạch Lộ lúc này đã đóng xong phim, hôm nay mở tiệc đóng máy, mọi người ai cũng vô cùng vui vẻ.
Đạo diễn cười cười, nâng rượu lên nói:
"Ly này tôi kính mọi người, mong rằng bộ phim này sẽ thành công."
"Ấy đạo diễn, phải là chúng tôi kính ngài mới đúng."
Mọi người ai nấy vội vàng nâng ly, kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-anh-de/2730102/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.