Giản Diệc Minh sững người, không biết nên biểu cảm như thế nào.
Tần An Phong ở phía trước che miệng cười thầm, để xem lần này anh ứng xử như thế nào, chọc giận bạn trai nhỏ rồi.
"Lộ Lộ, đừng nghịch nữa, về nhà thôi."
"Tôi không có đùa, tôi đang rất nghiêm túc. Tôi chỉ mời anh Tần thôi, đâu có mời anh."
Ôn Dịch Nam thấy mọi chuyện có vẻ không ổn liền kéo tay áo Bạch Lộ, ra hiệu cho cậu 'hình như anh làm hơi quá rồi' nhưng cậu không nghe.
Giản Diệc Minh ban đầu còn có chút tức giận thật, vậy mà sau đó anh chỉ nhìn cậu bằng ánh mắt đau lòng rồi rời đi.
Anh chưa bao giờ nổi nóng với cậu huống gì là lớn tiếng, cũng giống như bây giờ vậy, anh im lặng không nói gì với cậu.
Đợi Giản Diệc Minh đi rồi, Bạch Lộ vẫn giữ nguyên tư thế đó, đứng một chỗ không nhúc nhích, ánh mắt hướng về phía cái người đang dần khuất xa kia.
Cậu không còn hứng ăn nữa, ngồi một bên chọc chọc đống than nằm lăn lóc trên mặt đất.
Tần An Phong thấy vậy thì mỉm cười một cái, ngồi xuống cạnh cậu nói:
"Hối hận rồi?"
"Tôi mới không..."
Giọng cậu càng ngày càng nhỏ lại, âm cuối cùng hình như còn không nghe rõ, Bạch Lộ thở dài một hơi, đúng lúc này bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh của một người đàn ông.
"An Phong! An Phong anh biết em ở đây!"
Nhìn sắc mặt của Tần An Phong trong tức khắc thay đổi, Bạch Lộ liền nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-anh-de/2730100/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.