Rồi chả đến mấy mà ngày đại lễ tấn phong Hoàng thái tử diễn ra. Mọi việc được chuẩn bị trong hơn hai tháng một cách tươm tất chu toàn. Vọng Tinh các chọn ngày lành, vừa hay phía Oanh Vũ có tin báo thắng, Hoàng Đế lập tức tổ chức buổi lễ thật hoành tráng trong niềm hân hoan của mọi người.
Khắp các con phố, các huyện, các châu đều treo quốc hiệu, dân chúng bàn tán sôi nổi nhiệt tình về vị thái tử "kì lạ" này. Lần đầu tiên trong thể lệ của Tề quốc, thái tử không phải con ruột của vua. Song Nguyệt Thành được lòng dân chúng, ai nấy cũng cung phụng hắn, tấm tắc khen hắn, khen Hoàng Đế biết trọng hiền tài.
Đông cung bây giờ mới thực sự là Đông cung "chân chính". Ở trên thiên triều đang diễn ra lễ đăng cai, Oanh Thời cáo bệnh không đến bởi trời nắng gắt, song trong Đông cung cũng không thiếu chuyện phải làm. Lễ nghĩ các thứ, nội vụ cũng rất nhiều sự phải giải quyết. Nào là đống đồ được ban thưởng, thư các quần thần gửi đến, quà người ta dâng, rồi ra mắt các nô tì mới nhập cung nữa.
Oanh Thời kiểm kê một lượt đống rương kiệu rồi gật đầu đồng ý bê chúng vào kho. Nàng quay người nhìn toán hạ nhân mới vào. Đoàn người quỳ rạp xuống, đồng loạt cung kính hô vang:
"Thái tử phi vạn phúc kim an!"
Không biết có phải vì hôm nay là ngày vui hay không mà nàng thấy mình như khỏe hắn ra, thần sắc cũng tốt hơn bình thường rất nhiều. Nàng khẽ phẩy tay:
"Đứng lên đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-hoa-thien-duyen/3645440/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.