Hôm sau, Oanh Thời đường hoàng bước vào thư phòng trong cái trố mắt của thân tín Nguyệt Thành. Phu quân danh nghĩa của nàng lúc này đang ngồi lặng trên thư án, tay tì thái dương, khẽ nghỉ ngơi. Thư phòng trong kiếp này, y đúc kiếp trước. Khác mỗi là trên bàn hắn có rất nhiều tấu chương. Phải rồi, trữ quân mà, chính sự có rất nhiều. Thế mà hôm qua còn nhàn rỗi đi đôi co với nàng như thể rảnh rang lắm.
Nàng khẽ khàng bước tới chỗ hắn, vén lọn tóc mai cho hắn. Y như hồi trước nàng thường làm. Nàng thích khi thế này, có thể ngắm nhìn trọn vẹn ngũ quan điển trai của hắn.
Lúc này Uyển Nhi bước vào, nàng ta đang cầm tách trà, khẽ nhún người:
"Diện kiến Vương phi, Vương phi kim an."
Oanh Thời có chút khó xử. Hóa ra không phải chỉ có nàng mới được tùy tiện ra vào phòng hắn. Nàng không nói không rằng, rời đi. Lúc đi qua thân tín của Nguyệt Thành nàng khẽ gọi hắn:
"Ta có chút chuyện muốn hỏi ngươi."
Cả hai ngồi trong khuôn viên, Oanh Thời nhấp ngụm trà:
"Ta có thể gọi ngươi là gì?"
"Bẩm vương phi, tại hạ Khương Dực."
"Không cần dùng kính ngữ đâu, ta không để ý."
Nàng bắt đầu nói:
"Ta có thể hỏi về thân thế của Uyển Nhi cô nương không?"
Thấy Khương Dực im lặng Oanh Thời giải thích:
"Ta là thê tử của điện hạ, ta có quyền được biết danh tính người đã luôn đồng hành cùng phu quân mình sáu năm trời chứ."
"Chuyện này, không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-hoa-thien-duyen/3645431/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.