“Tốt, ta nhất định giúp ngươi. Chuyện của Vũ Lạc, chính là chuyện của ta, lý nào lại không giúp chứ. Ngươi nói đi? Ân?” Nhan Tuấn nói xong nghiêng người đi tới, làn mi hơi nhướng lên, hướng Tiêu Vũ Lạc cười ám muội. Nụ cười này làm cho Tiêu Vũ Lạc cảm thấy mình giống như tiểu dê con đưa vào trong miệng lão hổ, cả người nổi da gà.
Động tác của Nhan Tuấn khiến hai người dựa vào nhau rất gần, hầu như có thể cảm thấy hơi thở ấm áp của đối phương phun trên mặt mình. Điều này làm cho Tiêu Vũ Lạc không được tự nhiên dịch cơ thể ra một chút, nhẹ nhàng kéo ra khoảng cách giữa hai người trong lúc đó .
“Ách, việc ấy, vậy cám ơn ngươi, sau nay nếu ngươi có phiền toái gì, ta cũng nhất định dùng hết sức giúp ngươi.”
Sau một lát, Nhan Tuấn khôi phục tọa tư(2) trước đó, giống như cái loại ái muội vừa rồi chưa từng tồn tại .
“Vũ Lạc, nếu đã đến Khuynh Nhật thành, vậy điều gì sắp đến cũng sẽ bình an qua khỏi, hảo hảo du ngoạn một chút. Không bằng ngày mai ta làm người dẫn đường, mang ngươi đi các đại danh lam thắng cảnh trong thành du ngoạn một chút, được không ?”
” Thật không ? Vậy tốt quá, ta còn chưa hảo hảo chơi đùa ở Khuynh Nhật thành đâu. Nếu Tuấn nói sẽ làm người dẫn đường, nhất định có thể chơi tận hứng. Cảm tạ ngươi trước nha, ngươi quả là người tốt a!”
Tiêu Vũ Lạc thật cao hứng vì hắn đã nhận thức bằng hữu Nhan Tuấn này. Hơn nữa cảm thấy Nhan Tuấn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh/7316/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.