Sau khi Lê Phi Kỳ và Nhan Tuấn bị đuổi ra khỏi cửa, hai người ngồi xổm ngoài cửa cung Phượng Dạ, ngươi nhìn nhìn ta, ta ngó ngó ngươi.
“Đều tại ngươi, bằng không ta cũng không bị Lạc nhi đuổi ra ngoài!”. Lê Phi Kì oán giận.
“Thiết, nếu không phải ngươi đá ta, chúng ta sẽ bị Vũ Lạc đuổi ra khỏi cửa sao?!” Nhan Tuấn đã quên là chính y cũng đạp cho Lê Phi Kì một cước.
“Hừ, ngươi cũng đạp ta một cước a?! Huề nhau!
“Quên đi, dù sao cũng đã bị đuổi ra ngoài, hai ta cãi tiếp cũng vô dụng thôi, thực ra ba người chúng ta cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách tốt, ngươi có ý tưởng gì không?”
“Ở đây nói chuyện không tiện, đổi chỗ khác đi.” Lê Phi Kì đứng dậy, đi về phía Long Tường Điện.
Trong Long Tường Điện, hai người ngồi nghiêm chỉnh, đều nghiêm túc nhìn đối phương, sau đó đồng thời mở miệng:
“Ta yêu Lạc Nhi!”
“Ta yêu Vũ Lạc!”
Hai người trừng nhau, sau đó đồng thời mở miệng:
“Lạc Nhi yêu ta!”
“Vũ Lạc yêu ta!”
Lại tiếp tục trừng nhau,sau đó đồng thời hiểu ra, giống như buông tha mà thở dài một tiếng.
“Ai!”
“Ai!”
“Phi Kì, kỳ thực trong lòng chúng ta đều rõ,Vũ Lạc yêu cả hai, thiếu một người thì hắn cũng sẽ không hạnh phúc khoái hoạt. Ta không đành lòng nhìn hắn thống khổ, cho nên ta không buộc hắn phải chọn lựa, chúng ta~~~”
“Ta biết, ta cũng luyến tiếc Lạc Nhi vì chúng ta mà phiền não, cho ta nên nghĩ…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh/2105767/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.