Lê Phi Kỳ nhìn thấy một kiếm kia đâm tới, cười lạnh ôm Tiêu Vũ Lạc phi thân tránh đi, nhưng y không ngờ một kiếm của vũ nương là hư chiêu, muốn phân tán lực chú ý của y, hai thanh ngân châm kịch độc tiếp theo mới là đòn sát thủ của nàng. Lê Phi Kỳ bất ngờ lập tức phi người, ôm Tiêu Vũ Lạc vào lòng, dùng thân thể của mình ngăn cản ngân châm. Tiêu Vũ Lạc cũng thấy được hai ngân châm đang phóng về phía Lê Phi Kỳ, nhưng hắn lại bất lực, ngay tại thời khắc sống còn này, Nhan Tuấn vận khởi chân khí, một chưởng đánh rớt hai ngân châm kia, đồng thời một chưởng khác phóng về phía vũ nương, vũ nương bị sát khí của Nhan Tuấn kinh động, chật vật tránh đi một chưởng, lại trúng chưởng tiếp theo của Nhan Tuấn, phun ra một ngụm máu tươi ngã xuống đất.
“Trói nàng lại!” Nhan Tuấn ra lệnh xong liền chạy tới bên cạnh Lê Phi Kỳ. “Ngươi không sao chứ?”
“Ta không sao, Lạc Nhi giao cho ngươi, ta đi xử lý một chút.” Lê Phi Kỳ nói xong liền giao Tiêu Vũ Lạc đang phát run cho Nhan Tuấn.
“Ai phái ngươi tới? Nói!” Lê Phi Kỳ từ trên cao nhìn xuống vũ nương kia.
“Phi!” Vũ nương kia phun ra một búng máu rồi cắn lưỡi tự sát.
Tiêu Vũ Lạc nhìn thi thể vũ nương liền thấy ghê tởm, đồng thời tóc gáy dựng đứng, không ngừng chui vào lòng Nhan Tuấn. Nhan Tuấn ôm chặt hắn, ôn nhu dỗ dành: “Vũ Lạc, có ta ở đây, đừng sợ, không có việc gì đâu.”
“Người tới, tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh/2105766/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.