1.
Bác sĩ nói, bệnh trầm cảm của tôi lại nặng thêm rồi, tôi bị ung thư não giai đoạn cuối, nhưng bản thân lại chẳng muốn điều trị gì cả, nhiều nhất cũng chỉ sống thêm được 3 tháng.
2.
Tôi trở về biệt thự ở Giang Thành, căn biệt thự rộng lớn như thế hiện tại chỉ còn một mảnh yên tĩnh.
Tôi biết, Kỳ Ngôn hẳn là đang ở chỗ của Thẩm Tinh.
3.
Tôi qua loa chuẩn bị bữa tối cho chính mình, rồi lại không nhịn được mà lấy điện thoại ra nhắn tin cho anh ấy.
【Quý Kiều Thanh: Bao giờ anh về?】
Tin nhắn gửi đi như đá chìm đáy bể.
Tôi cũng quen rồi.
4.
Đầu tôi nặng trĩu, lôi ra từ ngăn kéo trong tủ bên giường lọ thuốc giảm đau.
5.
Tôi nhìn thấy phía dưới lọ thuốc là tờ giấy chẩn bệnh, phía trên viết to sáu chữ: “UNG THƯ NÃO GIAI ĐOẠN CUỐI”.
Tôi cười khổ, sau đó vò tờ giấy ném vào thùng rác ở kế bên.
6.
Ngày hôm nay tôi có lịch đi quay phim, chậm chạp từ giường rời xuống, vệ sinh cá nhân rồi đến đoàn phim.
Tôi mỉm cười chào hỏi nhân viên công tác trong đoàn phim, mọi người cũng thân thiện chào lại tôi.
7.
Trạng thái ngày hôm nay của tôi quả thực không tốt, liên tục bị NG, tôi thấy sắc mặt của đạo diễn cứ mỗi lúc một trầm xuống.
Chị Dương cúi đầu xin lỗi đạo diễn, tôi cũng học theo bộ dáng của chị mà xin lỗi ngài ấy.
Quên nói, chị Dương là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh-yen-ha-co/3350356/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.