Lục Hàn mỉm cười nhẹ. Anh không hề cảm thấy xấu hổ, trái lại, anh còn cảm thấy tự hào về tình cảm mà Tần Chỉ Ái dành cho anh.
Lục Hàn biết Trần Nguyên Hoàng đang cố tình châm chọc mình, nhưng anh không để điều đó làm mình phân tâm. Trong lòng anh, Chỉ Ái mới là người quan trọng nhất…
“Cảm ơn ngài đã quan tâm. Tôi rất trân trọng tình cảm mà tôi đang có. Có lẽ những người quá hoàn hảo sẽ không bao giờ biết được cảm giác được trân trọng vì con người thật của mình…”
Trần Nguyên Hoàng không ngờ Lục Hàn lại có thể đáp trả mình một cách sắc sảo như vậy. Anh ta nhíu mày. Những lời nói của Lục Hàn hoàn toàn trái ngược với hình ảnh mà Tần Chỉ Ái đã miêu tả trước đây. Nào là Lục Hàn rất hiền lành, thật thà chất phác, dễ bị bắt nạt…?
“Cậu có ý gì hả? Cậu nghĩ mình là ai mà dám nói với tôi như vậy?
Lục Hàn không khỏi ngạc nhiên trước những hành động trái ngược của Trần Nguyên Hoàng. Anh ta có thể dễ dàng khơi mào một cuộc tranh cãi bằng những lời nói khiêu khích, nhưng khi đối phương đáp trả lại, anh ta lại bùng nổ cơn thịnh nộ như một con thú bị động vào vết thương…
“Nếu những điều tôi nói khiến ngài không vui, tôi hy vọng ngài sẽ bỏ qua, có lẽ ngài nên thử yêu ai đó thật lòng, biết đâu ngài sẽ hiểu được cảm giác này. Dù không phải là người hoàn hảo nhất,nhưng khi được yêu, ai cũng trở nên đặc biệt."
Lục Hàn lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh-vi-anh-la-chan-ai/3620146/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.