「 Ân Chẩn hẹn tớ giữa trưa hoặc tối cùng anh ta đi ăn cơm, cậu thấy sao?」 Đan Cư hỏi thằng bạn, cả hai hiện đang ăn sáng ở trong quán.
「 Trưa với tối tớ đều bị Ôn Văn và Nho Nhã chiếm rồi, bọn họ nói nếu tớ không đi thì bọn họ sẽ tự động thủ, sẽ trực tiếp tới tìm tớ…..」 Trang Cao Ưng có vẻ có chút ai oán,
「…… A a…… Cậu…… Bao dung một chút đi……」Đan Cư không biết làm sao để an ủi bạn tốt, chỉ có thể nói như thế
「…………」 Trang Cao Ưng không nói gì,
「 Được rồi, cậu…… Ngoan.」 Đan Cư vỗ vỗ bả vai bạn tốt, an ủi,
「…… Lần sau kêu Ân Chẩn đem chúng ta đi ăn! Năm người cùng nhau ăn!」 Trang Cao Ưng tức giận nói,
「 Được được được, tớ nhất định sắp xếp mà.」 Đan Cư cam đoan nói, cậu biết thằng bạn mình chỉ là nói cho có thôi, rõ ràng là không hy vọng có bóng đèn kế bên mà!
「 Ân.」 Trang Cao Ưng thế này mới có vẻ cân bằng,
「 Được rồi được rồi, tới giờ vào lớp rồi, phải đi thôi.」Đan Cư nhắc nhở bạn tốt,
「 Hừ! Nói đến bọn họ liền hại tớ quên ăn luôn bữa sáng!」
Trang Cao Ưng giận tới mức đem đám bánh củ cải đã bị dằm cho nát bét bỏ hết vào mồm nhai nhai cho hả giận. Đan Cư đối với việc này chỉ có thể xem như không thấy. Cứ để cho cậu ta phát tiết một chút đi! Thật là không thẳng thắn tí nào hết nha!
Hết tiết thứ nhất, Đan Cư liền gọi điện thoại cho Ân Chẩn, nói buổi trưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-chung-tinh-duy-na-tu/1318145/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.