Ba ngày nhanh chóng trôi qua, ngày Vân Ẩn Cốc chiêu thu đệ tử cuối cùng cũng đến.
Người ở khắp nơi đều đổ về Trấn Vân Thủy. Gia đình nào có con cháu tư chất tốt đều kéo đến quảng trường phủ Trấn Trưởng, xếp thành hàng dài cả nghìn người chờ đợi.
Trần Tình cũng đứng trong dòng người ấy. Hắn vừa đột phá Luyện Khí tầng sáu sáng nay, khí tức còn chưa ổn định đã vội vã chạy đến xếp hàng.
Hắn dò xét một vòng, đa số người ở đây đều là tu vi Luyện Khí tầng bốn, tầng năm, cũng thấy an tâm hơn không ít.
Lúc này, một đoàn nhân mã khoảng chục người chạy tới, người dẫn đầu là một thiếu niên trẻ tuổi, gương mặt kiên nghị, lưng đeo trường thương bén nhọn.
Đám đông nhìn thấy người tới liền lập tức bàn tán xôn xao.
“A! Con Trai Dương Lão Bản, Dương Sĩ Liên tới rồi!”
“Chính là người dẫn đầu đoàn người kia sao?”
“Đúng vậy! Hắn năm nay chỉ mới mười bảy, đã là Luyện Khí tầng sáu đỉnh phong rồi!”
“Lợi hại như vậy!”
Trần Tình nghe đám đông chỉ trỏ bàn tán cũng hiếu kỳ nhìn theo.
Dương Sĩ Liên nhảy phắt xuống ngựa, ánh mắt đảo một vòng liền bắt gặp Trần Tình cũng đang nhìn mình. Hắn cười to một tiếng vẫy tay bước nhanh tới.
“Ha ha! Trần huynh đệ! Ta là Dương Sĩ Liên! Nghe danh đã lâu, nay ta mới có cơ hội diện kiến, thật là vinh hạnh!”
Trần Tình sửng sốt, khóe miệng giật một cái, thầm nghĩ: Ta đã gặp hắn bao giờ? Tại sao lại có thể nhận ra ta? Còn biết tên của ta? Hàng ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tram-thuong-khung/5010108/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.