Đêm đến, An Thanh Sơn vẫn trầm ngâm ưu tư trong thư phòng, bỗng một gia nhân hớt hải chạy đến, thở dốc bẩm báo:
“Lão gia, bên ngoài có một nữ tử xưng là đệ tử của Vân Ẩn Cốc đến bái kiến!”
Nghe đến danh xưng, An Thanh Sơn lập tức bật dậy, giọng đầy kích động:
“Mau! Mời nàng vào ngay!”
“Vâng, thưa lão gia!” Tên gia nhân khom người định quay đi, nhưng lại nghe tiếng An Thanh Sơn gọi giật lại.
“Khoan đã! Để ta tự mình ra tiếp đón.”
Ông nhanh chóng bước ra cửa, đích thân nghênh đón Tuyết Khuynh Thành vào trong. An Tú Lệ vừa hay nghe tin cũng vội vã chạy đến.
An Thanh Sơn đích thân rót trà, giọng nói đầy cung kính: “Tuyết cô nương, đã trễ như vậy vẫn đại giá, An mỗ và tiểu nữ vô cùng cảm kích. Xin hỏi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến Vân Ẩn Cốc phải dụng tâm như vậy?”
Tuyết Khuynh Thành cũng không vòng vo vào thẳng vấn đề nói: “An gia chủ, xin hãy cho dẫn hai vị sư đệ của ta lên đây. Bọn họ sẽ giải thích rõ ràng mọi chuyện.”
An Thanh Sơn lập tức sai người đưa Ninh Vũ và Thanh Thiên Lạc đến. Lúc này, cả hai đã có thể đi lại, nhưng sắc mặt vẫn trắng bệch, cho thấy đòn trừng phạt của Tuyết Khuynh Thành đáng sợ đến mức nào.
Vừa nhìn thấy Tuyết Khuynh Thành ở đại sảnh, hai người lập tức run rẩy, khép nép hành lễ: “Tuyết sư tỷ.”
“Mau kể lại toàn bộ sự việc mà các ngươi đã bày ra cho An gia chủ biết. Không được phép giấu diếm dù chỉ nửa lời!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tram-thuong-khung/5010107/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.