Gió nhẹ thổi qua sườn núi, ánh chiều tà chiếu xuống con đường mòn phủ đầy bụi đỏ.
Trần Tình bước đi thong thả, quần áo lôi thôi, giày cỏ cũng chẳng còn nguyên hình, nhìn qua chẳng khác gì một tên ăn xin.
Thế nhưng, khóe môi hắn lại khẽ cong lên nở một nụ cười thỏa mãn.
Sau trận chiến hôm trước, tuy suýt mất mạng, nhưng đổi lại, hắn cảm nhận được linh lực trong cơ thể mình lưu chuyển mạnh mẽ chưa từng có.
Khi dừng lại bên dòng suối nhỏ, hắn hít một hơi thật sâu, vận chuyển Kiếm Nguyên Thánh Pháp.
Một luồng linh quang nhàn nhạt tỏa ra quanh người, linh khí không ngừng mạnh mẽ tiến vào.
“Ầm!”
Sau một canh giờ, thân thể hắn khẽ rung, khí tức lưu chuyển dần ổn định lại. Vết thương trên người cũng lành hẳn.
“Tầng bốn” Trần Tình khẽ lẩm bẩm, giọng mang theo chút hưng phấn. “Ta thật sự đột phá?”
Trần Tình thét dài giải tỏa luồng vui sướng dâng trào trong lòng sau đó hít mạnh một hơi, siết chặt nắm đấm bình tĩnh lại. Hắn biết bây giờ mình vẫn còn rất nhỏ yếu. Nghĩ về sư phụ, nghĩ về Thanh Nhi, những người mà hắn chỉ có thể ngước nhìn.
Bây giờ đã có cơ hội đuổi theo họ, hắn càng quyết tâm hơn.
Con đường tu luyện là vậy ngươi càng mạnh mẽ, càng thấy thế giới này rộng lớn.
Hắn tẩy rửa vết máu trên cơ thể một chút rồi bước nhanh trở về. Bóng chiều đổ dài, con đường mòn dẫn xuống chân núi dần mở ra một thung lũng nhỏ.
Ở giữa có một ngôi làng, khói bếp bay lên cao, mùi rơm rạ, mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tram-thuong-khung/4943618/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.