“Này! Đại Miêu, đừng chạy a!”
Tiếng quát non nớt nhưng đầy nội lực của thiếu niên vang vọng giữa rừng núi. Từng đàn chim trên ngọn cây hoảng hốt, chúng vỗ cánh bay tán loạn, mang theo lá khô rơi lả tả như một cơn mưa.
Một thiếu niên chừng mười bốn mười lăm tuổi đang hổn hển đuổi theo một con hổ lớn. Trên khuôn mặt còn non nớt, mồ hôi chảy thành dòng, thấm ướt mái tóc đen nhánh, nhưng trong đôi mắt lại ánh lên sự hứng khởi.
Thiếu niên ấy tên là Trần Tình. Từ nhỏ hắn đã nổi tiếng trong làng là đứa gan dạ, ham thích chạy nhảy, chẳng sợ trời chẳng sợ đất. Dù tuổi còn nhỏ, thân hình đã cao gần bằng người trưởng thành, cơ bắp rắn chắc dưới tấm da thú cũ làm quần áo. Chân đi giày cỏ thô ráp, tay cầm một thanh kiếm rỉ sét, màu nâu đỏ loang lổ. Đây là hắn "mượn đỡ" của một đại hán kế bên nhà, một vật dụng vừa nặng vừa cùn, nhưng hắn lại xem như bảo bối.
Hôm nay, Trần Tình lén gia gia ra ngoài săn bắt. Vì tuổi còn nhỏ, lại không có linh căn không thể tu luyện nên lão chỉ để cho hắn quanh quẩn trong làng, tập luyện các bài thể chất mà gia gia đưa cho. Thế nhưng Trần Tình luôn mơ ước được bước chân ra ngoài, nhìn ngắm thế giới bao la rực rỡ kia, nơi mà linh căn và tu luyện là chuẩn mực, dù phía trước muôn vàng nguy hiểm. Hắn muốn chứng minh rằng, không có linh căn, vẫn có thể chiến đấu.
Phía trước, con hổ lớn nặng hơn trăm cân đang chạy khập khiễng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tram-thuong-khung/4943611/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.