Hai huynh muội Cát Tập Bách tuy thoát hiểm, nhưng vì tránh đạn độc, khi quay lại thì kẻ địch đã mất dạng sau cửa vách và cánh cửa đã khép lại.
Cát Tập Bách thấy vậy, rất không cam lòng, theo tính Từ Ngọc Nhi, nhất định phải đuổi theo kẻ địch báo phục cho bằng được, nhưng Cát Tập Bách lo cho Giang Uyển Dao đang động thủ với tặc đồ, sợ nàng gặp nguy hiểm, nên bèn khuyên :
- Thôi bỏ đi, đừng để mất thời gian, ngoài kia hãy còn ác đấu, chúng ta đi mau, không chừng quái đồng mặt lam đã ra khỏi nhà, gia nhập vào vòng chiến cũng nên.
Từ Ngọc Nhi nghĩ thấy cũng phải, nhưng nhìn lại mình, y phục rách bươm, đầu bù tóc rối và người dính đầy rơm, cường gượng nói :
- Bách ca hãy xem, tiểu muội như thế này, sao mà ra ngoài được?
Cát Tập Bách ngẫm nghĩ một hồi, không có cách nào, đành nói :
- Lúc này cũng chẳng hề gì, hãy theo ngu ca ra ngoài, đánh đuổi kẻ địch rồi hẵng tính!
Rồi tiện tay nhặt lấy thanh sắt dưới đất, mở cửa phòng, vội vã đi ra.
Từ Ngọc Nhi chẳng còn cách nào hơn, đành phủi qua loa cỏ rơm trên mình và sửa lại mái tóc, kiểm tra lại binh khí và ám khí, cũng may là chưa đánh mất.
Rồi liền rút Thất Tinh Liên Hoàn sách ra, theo sau Cát Tập Bách ra khỏi phòng, phóng đi về phía tiền viện, thấy tốc độ khinh công nhanh hơn trước nhiều, biết là nhờ được uống linh dược, công lực đã gia tăng không ít.
Cát Tập Bách dẫn trước băng qua sảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tam-ung/90439/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.