Trong khi nói, nàng ra chiều hết sức đau buồn, Giang Uyển Dao và Tiểu Thúy nghe Từ Ngọc Nhi nói vậy càng thêm thắc mắc, cùng đưa mắt nhìn nhau, nhận thấy Từ Ngọc Nhi thật khó hiểu, rõ ràng đã nghe gia gia hỏi nàng, vậy mà nàng lại nói là không có hỏi, chẳng phải cố ý vờ vĩnh là gì?
Tiểu Thúy là người thẳng thắn, buông một tiếng “hừ”, bước đi ra xa, giận dỗi nói :
- Không nói thì thôi, cũng may người cần cứu không phải là ca ca và sư phụ của Tiểu Thúy này...
Giang Uyển Dao vội quát :
- Tiểu Thúy, ngươi muốn chết hả? Im ngay!
Đoạn quay sang Từ Ngọc Nhi nói :
- Ngọc muội, đừng nghe Tiểu Thúy nói bậy. Tỷ tỷ hỏi Ngọc muội, gia gia không có hỏi Ngọc muội thật ư?
Từ Ngọc Nhi nghe Tiểu Thúy buông lời xiên xỏ, lòng buồn khôn xiết, cơ hồ bật khóc, thầm nhủ :
- Mình ăn nhờ ở đậu, ngay cả nha đầu cũng hiếp đáp mình!
Cũng may là Giang Uyển Dao đã quát mắng Tiểu Thúy và an ủi nàng mới đành nói :
- Dao tỷ có mặt tại đây, đã nghe ngoại công lúc nào hỏi tiểu muội cách sử dụng linh dược trong lọ ngọc? Lão nhân gia ấy chỉ hỏi tiểu muội cách sử dụng dược vật trong hai chiếc lọ kia thôi!
Dứt lời, nàng chạy đến bên bàn sách, cầm lấy hai chiếc lọ mà Giang lão đã hỏi nàng, chẳng thèm xem, trao vào tay Giang Uyển Dao, nói tiếp :
- Lúc ấy tiểu muội không hề biết đây là thuốc gì, làm sao mà biết cách sử dụng kia chứ?
Đoạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tam-ung/90438/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.