Canh bổ dưỡng do Vân môn chủ tự tay hầm.
Mười chữ này, nào khác gì đòi mạng, vừa nghe liền thấy răng run cầm cập. Giang Lăng Phi đẩy Lý Quân ra, mở cửa định đi, đã thấy chủ nhân của canh bổ dưỡng ở ngay ngoài cửa, hai tay chống nạnh, thập phần khí thế.
"..."
Vân Ỷ Phong nhíu mày: "Chạy cái gì?"
Giang Lăng Phi lùi lại vài bước, thả người nhảy vọt qua cửa sổ. Thủ vệ đi tuần trong sân chấn kinh không thôi, đồng loạt rút kiếm muốn đuổi theo, trước mắt bỗng vụt qua một thân ảnh trắng như tuyết, cùng lời nói thoảng vào trong gió: "Không ai được phép đuổi theo!"
Lý Quân vội vàng ló ra cửa sổ, nhưng không kịp thấy gì, ngoài một mảnh trời tối đen như mực.
Gió đêm xuyên qua phố dài, thổi lên người chút hơi lạnh ngày thu. Giang Lăng Phi bay thẳng ra ngoài thành, người phía sau tuyệt không chịu từ bỏ, dường như còn muốn theo cả vào rừng độc, hắn đành rút nửa kiếm ra khỏi vỏ, gạt đi Phi Loan kiếm đang ào ào bay đến. "Leng keng" một tiếng, toé ra ánh lửa, hai người so đến gần trăm chiêu ở bìa rừng, Giang Lăng Phi chớp lấy thời cơ đánh ngã đối phương, gác Quỷ Thủ kiếm kề cổ hắn, bất đắc dĩ nói: "Ngươi không phải đối thủ của ta!"
"Ta biết." Vân Ỷ Phong ngã ngồi ra đất, vẫn rất bình tĩnh, "Nhưng khinh công của ta tốt, chạy lại nhanh."
Giang Lăng Phi đánh mắt nhìn kiếm trong tay mình.
Vân Ỷ Phong nói tiếp: "Mới cả, chắc chắn Giang đại ca sẽ không đánh ta giết ta hay bắt cóc ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-suong-han/586518/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.