Lư Quảng Nguyên trời sinh dũng mãnh, mười bốn tuổi đã suất quân đoạt lại sông Ba Lan ở biên cảnh phía Bắc, trở thành tướng lĩnh nhỏ tuổi nhất Đại Lương, suốt hơn mười năm tiếp đó, lại dẫn đầu Huyền Dực quân đi nam chinh bắc chiến, bình định vô số bọn giặc cường đạo, giữ cho vạn dạm non sông thanh bình, trong ngoài triều chính ca ngợi không ngớt, Tiên đế lại càng coi như chiến thần giáng trần, liên tục ban thưởng chất đầy phủ tướng quân, nghe nói chuyến phong quang nhất, chỉ riêng xe ngựa chở trân bảo đã kéo dài đến mấy dặm.
Thiên tử như vậy, sử quan tất nhiên cũng không dám lười biếng, ghi chép về mỗi chiến dịch đều vô cùng chi tiết, trong đó cũng có không ít phân đoạn liên quan đến Bồ Xương. Khác với Lư Quảng Nguyên, vị quan tiên phong này sinh ra ở đồng quê, từ nhỏ đã không thích đọc sách, bộ dáng thô kệch, ở trên chiến trường động một chút là văng tục, âm giọng thì như sấm rền, nghe nói trong một lần đánh nhau với ngoại tộc, qua nửa tháng, tạm không bàn đến chuyện thắng hay chưa, nhưng quá nửa quân sĩ trong trại địch đều đã học được bộ chửi người đại pháp tổ truyền của Đại Lương—Ngươi con mẹ nó muốn chết có phải không.
Vân Ỷ Phong một tay chống đầu, xem rất cẩn thận. Dù không biết có nên coi hắn là phụ thân hay không, thì chí ít vẫn là một vị trưởng bối của mình, hắn không muốn bỏ sót bất kì đoạn chuyện cũ nào.
Ghi chép cũng nhắc đến sự kiện Lư Quảng Nguyên và Bồ Xương chinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-suong-han/586434/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.