Quý Yến Nhiên suất quân đến Vĩnh Lạc châu, Vân Ỷ Phong cũng chuyển vào hoàng cung tạm trú, Tiêu vương phủ vì vậy mà trở nên yên tĩnh. Thiếu đi mấy tiếng "can nương" léo nha léo nhéo từ sáng đến đêm của Giang Lăng Phi, lão Thái phi tìm được bình an cho màng nhĩ của mình, thế nhưng cũng không khỏi lo lắng sốt ruột, may mắn còn có Ngọc thẩm thường xuyên lui tới, hai người tuy xa cách về thân phận nên không có nhiều chủ đề chung, song ít nhất vẫn có thể trò chuyện cho qua thời gian.
"Ngoài kia đều đang đồn đãi về chuyện của Vương gia và Vân môn chủ." Ngọc thẩm cẩn thận hỏi nàng, "Thái phi biết chứ?"
"Ta cũng chưa già đến lẫn." Lão Thái phi tỉa đi cành khô, "Nhưng mà như vậy, cũng tốt."
Ngọc thẩm giật mình, "cũng tốt" sao? Tuy rằng Vân môn chủ tuấn lãng thanh tú, phiêu dật như tiên, nhưng hắn là nam nhân, thoại bản khen ngợi thần tiên quyến lữ, bách tính ghen tị không thôi, song chung quy vẫn trái với lẽ thường, thực tế mà nói, làm gì có trưởng bối nào không muốn sớm ngày được ôm cháu bế? Thái phi lại hoàn toàn không muốn khuyên bảo chút nào sao?
"Ở trong cung suốt những năm này, còn chuyện gì chưa từng thấy qua nữa đâu." Lão Thái phi rửa tay sạch sẽ, "Yến Nhiên nổi loạn bất trị, không buồn quan tâm đến cả nhà và dòng dõi, rước lấy chỉ trích của thần cùng bách tính có khi lại còn an ổn." Sau đó, lại nói thêm, "Huống hồ ta rất thích tính cách của Vân nhi, chỉ cần điều dưỡng thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-suong-han/586433/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.