^^^Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 25/8/2018^^^
Sang đến ngày mới rồi, bây giờ là đã là một giờ sáng. Tôi và Minh đang đứng trước căn hộ mà tôi thuê.
“Chiều khoá nhà cậu để đâu rồi?”
Tuấn Minh lục lọi túi tôi một hồi, tìm thấy chìa khoá rồi mở cửa ra. Cậu ấy dìu tôi vào phòng, đặt tôi lên giường rồi cởi đôi cao gót xuống cất vào tủ giày ở trong góc tường.
Lúc cậu ấy chuẩn bị rời đi, đột nhiên tôi đứng dậy, ôm lấy Minh trong vô thức:
“Hức…cậu đừng về mà”
Tôi nức nở khóc, tôi chỉ nhớ rằng mình đã khóc, mà không biết lí do tại sao…
Tôi nhoài người ra hôn cậu ấy
Rất lâu và rất lâu
Tôi muốn…
Cậu ấy ở bên cạnh tôi mãi mãi
Tối hôm đó, Minh không cản tôi lại, cậu ấy chiều theo ý muốn của tôi.
Cậu ấy không rời đi thật.
“Tớ yêu cậu nhiều lắm, rất nhiều đấy, cậu biết không?”
......................
...Tôi biết người đọc được cuốn nhật kí này sẽ nghĩ gì về chúng tôi...
...Chúng tôi đã hành động như tất cả những cặp tình nhân khác khi ở bên nhau thường làm vào ngày hôm ấy....
......................
“Chiếp chiếp”
Tiếng hót líu lo của những chú chim trên cành cây ngoài kia đã khiến tôi thức giấc.
Cửa số phòng bật tung ra đưa những ánh nắng đầu thu đến trước mắt tôi, rọi sáng khắp căn phòng tối đen như mực ngày hôm qua.
Tôi cố dựng người dậy nhìn sang con người đang nằm ở bên cạnh, cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-tuoi-18-khong-the-bi-lang-quen/2824103/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.