Biểu tình Hàn Trạc ôn nhu, ánh mắt thành kính.
Phảng phất đây không phải lời chúc phúc đơn giản, mà là lời thề cả đời.
Hứa Thanh Nhiễm hít mũi, cảm động trực tiếp bổ nhào vào Hàn Trạc, đem nước mắt cọ trên ngực anh, cô rõ ràng nghe thấy tiếng tim đập của Hàn Trạc.
"Hàn Trạc, cảm ơn anh." Thanh âm rầu rĩ từ ngực truyền đến.
Hàn Trạc cong khóe môi, đỡ bả vai Hứa Thanh Nhiễm: "Anh giúp em đeo."
Sao trời như thế, Hứa Thanh Nhiễm hơi cúi đầu, Hàn Trạc đeo vòng cổ lên cho cô.
Hứa Thanh Nhiễm nắm mặt dây chuyền, hơi lạnh, trong lòng lại rất ấm.
Hàn Trạc cười nói: "Ngày đó em mang lên, anh đã cảm thấy rất hợp, cũng may em không mua, nếu không anh cũng không biết nên tặng quà sinh nhật gì cho em."
Hứa Thanh Nhiễm nhìn mắt đen của anh, vừa muốn khóc vừa muốn cười.
Hàn Trạc cậy mở hàm dưới của cô, ôn nhu hôn lên.
Chăn trên người chậm rãi rơi xuống, cô bị anh ôm ngang vào phòng ngủ.
Phòng ngủ vẫn luôn mở điều hòa, ấm áp hơn bên ngoài rất nhiều, hai người ngã xuống trên giường, Hứa Thanh Nhiễm nhìn ánh mắt thâm tình của Hàn Trạc, ngực nóng bỏng, bám vào vai anh chủ động hôn lên.
Ngoài cửa sổ sao trời lộng lẫy, không biết khi nào, Hứa Thanh Nhiễm nghiêng đầu thoáng nhìn qua, phảng phất như có gió, sao trời đều lay động, giống như vỡ vụn tràn ra toàn bộ bầu trời đêm.
Sao trời nóng bỏng, anh là lý tưởng nhân gian.
**
Trong phòng tắm, Hàn Trạc ôm Hứa Thanh Nhiễm vào bồn.
Cô mềm mại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-thu-hon-cua-bac-si-han/1154660/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.