Một học sinh khác nói: "Lúc trước mỗi ngày đều nhìn thấy bạn trai cô tới trước khi cô đến."
Hứa Thanh Nhiễm cười cười, vừa định giải thích, liền nghe thấy một giọng nam trong trẻo: "Ai nói bạn trai cô Hứa không đến, không phải ở đây sao?"
Vài học sinh ngẩng đầu nhìn người đang nói chuyện, trong ánh mắt mang theo nghi hoặc, có người nói: "Không phải, bạn trai cô giáo là chú Hàn."
Hứa Thanh Nhiễm nghe tiếng cũng nhìn về phía đó, sắc mặt âm trầm, nhìn Tần Uông Dương: "Anh tới làm gì?"
Tầm mắt Tần Uông Dương quét qua học sinh bên người Hứa Thanh Nhiễm, duỗi tay giữ chặt Hứa Thanh Nhiễm: "Nhiễm Nhiễm, chúng ta nói chuyện."
"Được, các con mau về nhà đi, ngày mai còn phải thi, cần ôn tập."
Đôi mắt tò mò của học sinh xoay chuyển, nhưng vẫn nghe lời đi về. Vừa đi vừa quay đầu lại nhìn hai người. Chờ học sinh đi xa, Hứa Thanh Nhiễm đến bên cạnh trường học, miễn cho bị người khác thấy.
"Tần Uông Dương, anh còn muốn thế nào, chúng ta không có gì để nói."
Tần Uông Dương thâm tình nhìn cô, do dự một chút, rũ đầu thấp giọng nói: "Nhiễm Nhiễm, hiện tại anh thiếu tiền, em có thể cho anh mượn một vạn được không?"
(*) 1 vạn tệ = 10.000 tệ = 35.546.700 VND
"Cái gì?" Vẻ mặt Hứa Thanh Nhiễm lạnh nhạt, nhìn Tần Uông Dương lộ vẻ khó xử, trên tay hắn vẫn mang đồng hồ cô ăn mặc tiết kiệm để tặng quà sinh nhật cho, cô tức khắc cảm thấy châm chọc: "Dựa vào gì để tôi cho anh tiền? Tần Uông Dương, anh thấy đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-thu-hon-cua-bac-si-han/1154652/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.