"Cháu tôi sao rồi."
"Anh ấy ổn không"
Cô y ta ngơ ngác, liền chấn an mọi người, đầu cô cúi thấp, giọng nói buồn.
"Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức."
Câu nói của cô làm mọi người chấn động, Yên Nhi vì không chịu nỗi mà ngã khụy xuống đất, ông Đông cũng không khá hơn, cả người ông run run, lùi về sau mấy bước. Rất may Diệp Thanh Họa đỡ kịp lấy ông nên ông không té xuống sàn. Ba mẹ Yên Nhi đều tái mặt, lo sợ.
Lúc này, từ trong bước ra một vị bác sĩ. Ông bước đến bên cô y ta, đặt nhẹ tay vào vai cô, nhìn cô với ánh mắt nghiêm nghị. Thấy ánh mắt của ông, cô im lặng rời đi. Cô y tá vừa rời đi, vị bác sĩ bỗng lên tiếng, thu hút sự chú ý mọi người.
"Thật xin lỗi mọi người."
"Y tá của chúng tôi rất hay đùa nên đã làm mọi người hoảng sợ rồi. Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch rồi, cần tĩnh dưỡng và nghỉ ngơi."
"Chúng tôi sẽ đẩy bệnh nhân đến phòng hồi sức, mọi người có thể vào thăm."
Vị bác sĩ vừa nói xong, mọi người đều thở ra một hơi, nhẹ nhõm cả người. Hình như, vị y tá đó đã đùa hơi quá rồi, làm mọi người một phen đau tim.
Một lát sau, Đông Thiên Hoàng được đẩy đến phòng vip của bệnh viện. Nhìn anh nằm trên giường bệnh, tim cô đau nhói, anh vẫn còn hôn mê, trên tay phải của anh đầy rẫy những cây kim lớn bé đâm vào. Nhìn anh lúc này rất tàn tụy.
Ngồi cạnh giường anh, cô thơ thẩn ngắm nhìn, một bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-theo-duoi-vo-cu-cua-dong-tong/899158/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.