Qủa Táo Nhỏ theo ba Tiêu và mẹ Tiêu về nhà, cả đường bé chỉ núp vào lòng mẹ Tiêu, vẻ mặt sợ hãi cùng lo lắng trên gương mặt ngây thơ kia khiến lòng bà đau nhói. Nhìn bé con mềm mềm trong lòng khiến bà càng thêm yêu thích, đứa trẻ vừa thông minhvừa dễ thương như này, đúng là có phúc lắm mới sinh ra được một đứa bé hiểu
chuyện như vậy. Cả cơ thể bé con run rẩy núp vào người bà, lại khẩn trương khi nhìn thấy mấy vị bác sĩ đến
giúp bé, chỉ khi xác nhận được bọn họ sẽ không làm hại mình từ lời xác định của Ba Tiêu thì mới chịu cho bọn họ chăm sóc vết thương trên người. Tuy vết thương không nghiêm trọng nhưng nó lại rất nổi bật trên làn da trắng nõn của bé, càng khiến người khác khó chịu. Nhìn thôi cũng biết đau như thế nào, huống hồ thằng bé còn quá nhỏ.
Sau khi sử lí xong, dù có dỗ bé như thế nào thì nhóc con cũng không chịu rời đi, chỉ ngồitrên sofa nhìn ra bên ngoài, nhìn thôi cũng thấy thương rồi, chắc chắn nhóc con đang đợi mẹ về. Nhìn thấy sự kiên quyết trên gương mặt ngây thơ kia, Mẹ Tiêu lại nhìn thấy được hình bóng của con trai bà khi còn nhỏ. Cái tính cứng đầu này thật sự giống nhau như đúc, không đành lòng dể bé ở lại một mình, cũng lo lắng cho Đường Tống, ba mẹ Tiêu liền ngồi lại cùng bé, nhẹ nhàng trò chuyện.
Đợi thật lâu, bên ngoài liên có động tĩnh, Qủa Táo Nhỏ đang gật gù thì Tiêu Mặc ôm Đường Tống trở về. Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-nuoi-con-hang-ngay/1748055/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.