Mà lúc này một nhà bốn người cuối cùng cũng vào tới địa phận nhà họ Quý. Quản gia Vương làm việc cho Quý gia từ hồi Quý Lãng còn nhỏ đến nay cũng đã lớn tuổi đang đợi họ ở bên ngoài. Thấy xe của nhị gia tiến vào ông lập tức chạy vào báo cho lão gia phu nhân và đại gia.
Quý phu nhân nghe báo liền gấp không chịu nổi mà chạy ra ngoài. Phong thái hàng ngày cũng chẳng màng nữa.
Nhìn con trai lâu ngày không gặp bà liền chạy lại ôm lấy Quý Lãng. Nước mắt đã không kìm nổi mà rơi.
Quý Lãng lặng lẽ ôm lại bà. Chỉ khẽ gọi một tiếng mẹ. Ông nhìn tới người đang chống gậy ở cửa nhìn mình. Một đầu tóc đã bạc trắng.
- Cha.
Quý Lâm không biết mình nên chào hỏi như nào mới phải. Bởi sau khi biết chuyện của hai cha anh cảm giác rất không tự nhiên trước hai người ông bà chưa từng gặp qua này.
Quý phu nhân khóc ướt cả mặt. Vội buông con trai ra giục Quý Lãng vào nhà kẻo nắng. Nhưng ông không đi lấy một bước.
- Mẹ.
Giọng nói như thể đang muốn nhắc nhở bà điều gì đó. Lúc này Quý phu nhân mới nhớ tới nhìn phía sau con trai liền thấy Lâm Huyền và Quý Lâm. Bà đã nghe con trai lớn kể lại. Rằng hai đứa đang sống rất tốt không những vậy còn có một người con trai chạc tuổi Tinh Dương.
- Đều đến cả rồi. Mau vào nhà đi cả Lâm... cả con và Tiểu Lâm nữa. Đã qua trưa rồi có phải còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-lam-viec-va-cham-soc-yeu-quai-cua-bac-si-quy/3681477/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.