Lão trụ trì hơi tái mặt. Ông ta tất nhiên biết Quý Lãng đang nhắc đến chuyện gì. Chỉ là đêm qua Thích Mân đột nhiên đem người tới đầy đã vậy ai cũng thương tích đầy mình vừa nhìn thấy Tiếu Cửu cùng Niên thú lão ta đã hất văng nó còn nhốt lại vào pháp trận.
Trụ trì - Thích Hải không giống với Thích Mân. Ông không đánh đồng tất cả yêu quái đều xấu, với ông dù là yêu quái cũng phân thiệt ác không khác gì con người. Vậy nên ông mới để Tiểu Cửu ở lại. Trong mắt ông Tiểu Cửu chỉ là một đứa trẻ không hơn không kém nhưng Thích Mần lại không cho là vậy.
Thanh Sơn tự chỉ là phân nhánh nhỏ của Tĩnh An tự vậy nên Thích Hải dù không muốn cũng không cách nào ngăn lão ta.
Ồng nhìn vẻ mặt Quý Lãng thở dài thườn thượt. Sầu não mà lên tiếng.
- Đạo trưởng Quý, thật ra ta cũng không có ý giấu diếm gì ngài. Chẳng qua Thích Mân ở đây ta không có quyền quyết định.
Quý Lãng biết nỗi khổ của Thích Hải cũng nể mặt ông ta vài phần vì chuyện quá khứ. Nên giọng cũng bớt đi vài phần tính khí.
Ông chỉ cần nói nó đang ở đâu là được. Ta tự đi đón không phiền ông.Tiều Cửu bị Thích Mân giam trong pháp trận ở hậu viện.Quý Lãng gật đầu dẫn theo Trình Thu Bạch hướng hậu viện mà đi. Thích Hải nhìn bóng lưng ông chỉ biết thở dài
เลc dลี่น. Lao nhin ban trdi tren cao trong xanh ma tiec nuoi. An Thanh lai sap noi tran gio lon roi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ki-lam-viec-va-cham-soc-yeu-quai-cua-bac-si-quy/3681472/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.